“Đúng, đúng, đúng! Không chỉ mình ngươi đâu, ta cũng thấy vậy.” Một thú nhân khác lập tức phụ họa.
Bọn họ đều cảm thấy con hàng này cực kỳ chướng mắt. Với cái bộ dạng ấy mà cũng dám mơ tưởng đến thủ lĩnh của họ? Đúng là mơ giữa ban ngày. Cho dù có dị năng trị liệu đi nữa thì so với thủ lĩnh cũng chẳng đáng nhắc đến. Họ cần một thủ lĩnh, không phải một kẻ có chút dị năng trị liệu.
Bộ lạc đã có vu y, bao nhiêu năm không có dị năng trị liệu vẫn sống tốt. So với một thú nhân chỉ có chút năng lực như vậy, họ càng muốn đi theo một thủ lĩnh như Đồ Kiều Kiều.
“Ngươi xấu xí thế này mà cũng dám mơ tưởng thủ lĩnh của bọn ta? Đừng nói là có dị năng trị liệu, cho dù ngươi có là Đại tư tế, bọn ta cũng không chấp nhận.” Một thú nhân giống đực bước ra, lạnh giọng.
“Đúng vậy! Ta cũng không đồng ý!”
Một thú nhân ngũ giai như hắn còn chưa từng dám nghĩ tới việc kết lữ với thủ lĩnh, thế mà tên dị năng tứ giai kia lại dám mặt dày đến thế? Không biết xấu hổ là gì à? Không biết soi gương mà nhìn lại bản thân sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình! Cơn giận dồn lên, hắn chỉ muốn lao vào đánh con hàng kia một trận cho hả dạ, nếu không thì nuốt không trôi.
“Các ngươi… đầu óc có vấn đề à? Một giống đực ưu tú như ta mà lại không biết trân trọng?” Gã thật sự không hiểu nổi, cảnh tượng trước mắt hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT