“Thật sao! Đồ Kiều… Ách… Thủ lĩnh, ngài thật sự đồng ý làm vu y à?” Vu y kinh ngạc nhìn Đồ Kiều Kiều, trong đôi mắt già nua lóe lên một tia sáng.
“Cũng tạm xem là vậy, nhưng người nên sớm bồi dưỡng một đồ đệ. Dù sao ta bây giờ là thủ lĩnh, sau này chắc chắn sẽ bận trăm công nghìn việc. Nếu lỡ có người trong bộ lạc bị thương đúng lúc ta không rảnh thì biết làm sao?”
“Đồ… thủ lĩnh, ngài nói rất có lý. Ngày mai ta sẽ đi chọn một đồ đệ trong bộ lạc, coi như chuẩn bị sẵn sàng.” Vu y liên tục gật đầu, hoàn toàn hiểu được ý của Đồ Kiều Kiều, lời con bé nói cũng rất thấu đáo.
Con bé là thủ lĩnh, mỗi ngày đều phải xử lý vô số chuyện, sao có thể lúc nào cũng ở y quán chữa bệnh cho thú nhân? Làm vậy chẳng phải làm chậm trễ việc lớn sao? Ông ta còn mong bộ lạc Kim Sư sớm trở thành đại bộ lạc kia mà.
Trước khi điều đó xảy ra, ông ta phải làm tốt bổn phận của mình. Có thể không làm phiền thủ lĩnh thì nhất định sẽ không làm phiền. Thủ lĩnh là người gánh vác đại sự của bộ lạc.
“Vu y hiểu được như vậy là tốt. Ta sẽ bảo người đưa người về. Người cũng lớn tuổi rồi, nên nghỉ ngơi nhiều một chút, đừng thức khuya, giữ sức khỏe. Sau này bộ lạc còn cần dựa vào người.”
Vu y nghe xong, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, cảm động nói: “Vậy được, thủ lĩnh, ngài cũng nên nghỉ ngơi cho tốt. Ngài mới sinh xong, không thể lao lực. Mấy ngày tới đừng vội làm gì, cứ dưỡng sức cho thật tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT