Lang Thiên đâu dễ gì vì mấy lời của Phi Vũ mà buông tha cho gã. Hắn đâu có ngốc. Có những lúc, dù là dựa vào thú nhân bên mình hay nhờ vào vận khí, tất cả đều là biểu hiện của thực lực.
Nếu hôm nay Kiều Kiều không đến, thì rất có thể hắn đã bị bọn chúng khi dễ đến chết rồi. Nhưng Kiều Kiều đã tới, và kết quả lập tức xoay chuyển hoàn toàn. Thế nên, Kiều Kiều chính là vận may của hắn, và hắn rất tự tin vào điều đó.
“Lang Thiên! Ngươi không xứng làm thú nhân!” Phi Vũ trừng mắt nhìn Lang Thiên, ánh mắt gã như rắn độc, tràn đầy căm phẫn và thù hận.
Nhìn sắc mặt đó, Đồ Kiều Kiều lập tức hiểu ra: sau này nếu còn cơ hội lật ngược tình thế, Phi Vũ tuyệt đối sẽ không buông tha cho Lang Thiên và người nhà của cô.
“Ca ca, đưa gã đi gặp Thần Thú đi. Thần Thú đang cần đến gã.” Đồ Kiều Kiều nhàn nhạt liếc Phi Vũ một cái rồi nói.
“Ta không… ta không muốn đi gặp Thần Thú! Đồ Kiều Kiều, ngươi đúng là một giống cái độc ác! Ngươi làm sao biết Thần Thú cần ta? Rõ ràng ngươi chỉ lấy cớ để bảo Lang Thiên giết ta!” Phi Vũ nằm dưới đất giãy giụa dữ dội.
Gã sợ mình thật sự sẽ bị giết. Giờ phút này, gã không hề muốn chết một chút nào. Cho dù Thần Thú thật sự cần gã thì sao chứ? Gã nhất định phải đi hầu hạ à? Gã đâu có giống mấy kẻ ngu muội kia, chỉ biết mù quáng sùng bái Thần Thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT