“Được rồi, Mị Mị, nàng cứ ngoan ngoãn đứng yên ở đây, đừng chạy lung tung. Ta đi một lát rồi quay lại.” Phi Vũ dịu dàng xoa đầu Dương Mị, nở nụ cười đầy cưng chiều.
“Ừm ừm, ta chờ tin tốt của chàng.” Dương Mị ngoan ngoãn gật đầu.
Phi Vũ cười tự tin, nhanh chóng lao vào trận chiến. Cẩu Tráng suy nghĩ một lát rồi cũng dẫn thú nhân nhập cuộc. Gã không muốn đắc tội quá mức với Lang Thiên và những người kia. Lỡ sau này còn cần nhờ họ làm cầu nối với bộ lạc Kim Sư thì sao?
Nhưng ánh mắt gã vẫn không rời khỏi túi da thú căng phồng trong tay Lang Thiên. Nếu trong đó là lương thực, e là đủ cho bọn họ ăn được một hai ngày.
Thời gian qua, dù đã tiết kiệm đến mức đuổi cả những thú nhân già yếu ra ngoài, lương thực trong bộ lạc vẫn không đủ dùng. Không còn cách nào khác, họ buộc phải ra ngoài tìm thêm, nhưng mùa đông khắc nghiệt, khắp nơi toàn băng tuyết, lấy đâu ra đồ ăn?
Có khi may lắm mới bắt được một hai con dã thú, mà toàn loại nhỏ, không đủ nhét kẽ răng.
Dù hôm nay Lang Thiên không trở về, gã cũng phải nghĩ ra cách khác. Không thể để cả bộ lạc chết đói được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play