Dạ Ngôn suýt chút nữa thì chẳng có nổi bạn lữ. May mà hắn ta biết lo xa, chắc đây chính là điểm khác biệt giữa hổ thú nhân và giao nhân.
Trong đầu giao nhân toàn là nước, làm sao thông minh được như hổ thú nhân có cái đầu lanh lợi? Mấy cái đầu to lông xù kia đâu phải chỉ để nhìn cho đẹp.
Nghĩ tới đây, Bạch Yến lập tức cảm thấy tự hào vì sự lý trí của bản thân, thậm chí còn ưỡn thẳng lưng lên.
“Bạch Yến ca ca, ta bị thương rồi, huynh có thể thương tình ta một chút, nhường cơ hội tối nay lại cho ta được không? Sau này ta nhất định sẽ đền đáp huynh.” Dạ Ngôn vừa nói vừa nhìn Bạch Yến bằng đôi mắt lam long lanh, thỉnh thoảng còn chớp chớp mấy cái.
Bạch Yến chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, cả người không thoải mái. Hắn ta vội lùi mấy bước:
“Ngươi... nói cho đàng hoàng vào! Ngươi là giống đực mà lại nói mấy lời như thế à? Không thể học theo ta một chút, làm giống đực cho ra giống đực sao?”
“Ta... ta cũng muốn chứ, nhưng... Kiều Kiều lại thích ta như vậy. Hay là thế này, ta hát cho huynh một bài, huynh thấy sao…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT