Đồ Kiều Kiều kinh ngạc nhìn con rắn nhỏ đang bò tới bên tay mình. Đứa nhỏ này chẳng lẽ là dạ dày không đáy? Nhỏ như thế mà lại ăn khỏe đến vậy?
Những con rắn nhỏ khác sau khi ăn no đều ngáp một cái rồi mềm oặt nằm ngủ trong ổ. Chỉ có con rắn nhỏ màu đen vẫn quấn quýt trước mặt Đồ Kiều Kiều, thậm chí còn bắt đầu bò lên cánh tay cô.
Đừng nhìn nó nhỏ bé mà lầm, tốc độ của nó vừa nhanh vừa chuẩn, chỉ chốc lát đã bò lên đến vai cô. Nó dụi đầu vào cổ cô một cách thân mật, đôi mắt đen láy long lanh như cầu xin điều gì đó.
Đôi mắt ấy ướt át, trông vô cùng đáng thương khiến Đồ Kiều Kiều không khỏi mềm lòng. Cô nhẹ nhàng sờ bụng nó, phát hiện bụng đã lép dẹp, khô quắt lại. Cô sững người. Nhóc con này tiêu hóa nhanh đến kinh ngạc, cứ thế này thì chắc chẳng bao lâu nữa sẽ lớn vù vù mất.
“Kiều Kiều, nó sao vậy? Có phải chỗ nào không thoải mái không?” Ngân Lâm Lang lo lắng nhìn con rắn nhỏ màu đen.
“Không đâu, chỉ là nó chưa ăn no thôi. Em cũng không biết nó cần uống sữa hay ăn thịt nữa.” Đồ Kiều Kiều hơi rầu rĩ. Cô chưa từng nuôi rắn con nên không rõ lắm.
“Kiều Kiều, bọn nhỏ không cần uống sữa đâu, chỉ cần chuẩn bị ít thịt non là được.” Ngân Lâm Lang là rắn, tất nhiên hiểu rõ hơn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play