Từ sau khi đám con non chào đời, chất lượng cuộc sống của ông tụt dốc không phanh. Ngay cả thái độ của A Hoa đối với ông giờ cũng chẳng còn như trước. Rốt cuộc ông thua kém mấy con non miệng còn chưa dứt sữa kia ở điểm nào?
Hồ Hoa Hoa liếc Kim Xuyên một cái rồi quay người bỏ đi. Đám lông trên người chàng ấy bây giờ bà sờ vào cũng thấy rát tay, đâu có mềm mại như lông của mấy đứa nhóc, sờ vào là thấy dễ chịu.
Hơn nữa, bọn nhỏ lúc nào cũng thơm mùi sữa, chẳng giống Kim Xuyên, thỉnh thoảng lại bốc ra mùi mồ hôi, bà chẳng muốn ngửi chút nào.
Hồ Hoa Hoa mặc kệ Kim Xuyên nói gì hay tỏ thái độ ra sao, trực tiếp ôm đồ đạc bước thẳng ra ngoài. Lúc ra đến cửa, thấy Sài Dẫn đang nằm sóng soài dưới đất, bà cũng chẳng buồn gọi dậy, cứ thế giẫm thẳng lên lưng gã mà đi qua.
Chờ Hồ Hoa Hoa đi khuất, Sài Dẫn mới từ từ bò dậy. Gã nhìn theo hướng Hồ Hoa Hoa rời đi, trong mắt đầy căm hận. Nếu Kim Xuyên không chịu nghe lời gã cảnh báo, thì sau này có chuyện gì xảy ra, cũng đừng trách gã không nhắc trước.
Khi Hồ Hoa Hoa nhẹ nhàng bước đến cửa sơn động của Đồ Kiều Kiều, đã ngửi thấy một mùi thơm nức mũi lan tỏa khắp nơi, khiến nước miếng bà suýt trào ra. Hồ Hoa Hoa khó khăn nuốt nước bọt, do dự một lúc rồi mới cất tiếng gọi to: “Kiều Kiều, con có ở đó không?”
“Mẹ Hoa Hoa, con ở đây, mau vào đi!” Đồ Kiều Kiều đang ở trong bếp nghe thấy, liền lớn tiếng đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT