Đồ Kiều Kiều: “…”
Cô còn tưởng y sắp nói điều gì nghiêm trọng lắm, ai ngờ chỉ có vậy thôi sao? Cô vốn chỉ nói sự thật, đâu có lừa y. Y cũng không cần phải phản ứng dữ dội như thế.
Đồ Kiều Kiều khẽ liếc nhìn Dạ Ngôn một cái, lập tức nhận ra y có vẻ không ổn. Cơ thể y trông khô khốc, môi khô nứt, đuôi cá cũng mất hết ánh sáng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể chết.
Cô vừa định bước lại gần để nhìn kỹ hơn thì đã thấy tên thú nhân nhệ kia căng thẳng như gặp đại địch, đang nhìn chằm chằm về phía họ. Cô khẽ nhíu mày nói: “Loại thú nhân này không cần nương tay, giết đi.”
Với hạng thú nhân như thế, Đồ Kiều Kiều không hề do dự. Gã đã dám đưa ra yêu cầu như vậy, đủ thấy không phải kẻ tốt lành gì. Đã không phải thú nhân tốt thì giữ lại làm gì?
“Các ngươi... Các ngươi mà tiến thêm bước nào nữa, ta sẽ giết hắn!” Tên thú nhân nhện hoảng hốt, chỉ tay xuống Dạ Ngôn đang nằm dưới đất.
“Ngươi muốn giết thì cứ giết, chỉ là một giao nhân thôi mà. Chúng ta đâu có thân thiết gì với hắn. Hắn sống hay chết thì liên quan gì đến bọn ta.” Diêu Kỳ Diệp lạnh lùng nhìn tên thú nhân nhện, chỉ thấy gã đúng là ngu ngốc. Nếu không thì làm sao lại đem một giao nhân sống dở chết dở ra uy hiếp bọn họ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT