Ứng Khương vốn định mạnh tay giữ lại tám thú nhân kia, nhưng rồi lại chùn bước. Gã ta sợ, lỡ như bọn họ phản kháng, một mình gã ta làm sao địch nổi tám người?
Cuối cùng, Ứng Khương chỉ có thể trơ mắt nhìn họ rời đi. Gã ta cũng hiểu rõ, chỉ dựa vào một mình thì không thể trông giữ nổi hang động. Phải nhanh chóng đi tìm thêm thú nhân đến tiếp viện mới được.
Ứng Khương ngửa mặt lên trời gào to, hy vọng có thể gọi thêm đồng bạn.
Tám thú nhân kia sau khi xuống núi, liếc mắt một cái liền thấy Ngưu Đại đang đứng gác ở chân núi. Trong mắt họ thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên.
“Ngưu Đại, ngươi vẫn chưa đi sao?”
“Ta chẳng phải đang chờ các ngươi sao? Các ngươi có muốn đi theo ta làm việc không?”
Lúc trước Ngưu Đại nói vậy chỉ là để kéo họ rời khỏi Ứng Khương. Mục đích chính là giúp họ thoát ra trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT