Trên bờ sông, việc phân phát vẫn đang diễn ra. Thái Sinh Vi đứng một bên, nhìn xa xăm.
“Vi nhi”. Thái Sinh Minh Đức lặng lẽ tiến lại gần, “Chu gia..”
“Không vội”. Thái Sinh Vi ngắt lời ông, giọng nói nhẹ đến mức chỉ có hai người nghe thấy. “Để ‘thần tích’ lên men một lúc”
Hắn quay đầu nhìn những dân tị nạn đang xếp hàng lấy cá.
Triệu lão Lục vừa mới bắt được một con cá chép, kích động đến nỗi bật khóc. Hắn kéo đứa cháu nhỏ, hướng về phía Thái Sinh Vi gật đầu.
Tín ngưỡng luôn là miếng mồi ngon nhất.
Quá trình phân chia kéo dài khoảng một giờ. Thái Sinh Vi đứng trên tảng đá, áo dài tung bay theo gió, ánh mắt xa xăm nhìn dòng sông chảy xiết. Đột nhiên, bên ngoài đám người có tiếng náo động nhỏ. Một bà lão gầy gò, khom lưng bưng một bát gốm thô, run rẩy đi về phía hắn. Các đốt ngón tay của bà cụ dày, nứt nẻ như vỏ cây khô. Trong bát có một con cá luộc đã chuyển qua màu trắng, nước súp trong vắt, không màu, không gia vị, chỉ có một vài lá rau dại nổi lềnh bềnh.
“Long, Long quân…” Giọng bà lão khàn khàn, đầu gối mềm nhùn quỳ trên mặt đất lầy lội, hai tay giơ cao bát “Mời ngài… nếm thử… Đây là món hạ dân nấu bằng cá tươi cắt ra, luộc nước trong, không có gì khác..”
Những quân lính xung quanh tiến lên ngăn bà lại, Hàn Thất nhíu mày, thấp giọng nói: “Lùi lại! Làm sao có thể để thiếu gia—“

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play