Bóng đêm đen đặc như mực.
Trên hạ lưu sông Thanh Lan, ánh trăng chiếu xuống mặt nước lấp lánh như từng mảnh bạc vụn nhảy múa.
Tại bến đò, doanh trại binh sĩ của Chu Thế Tranh lác đác ánh đèn dầu leo lét.
Sau trận mưa lớn, nước sông dâng đầy, thỉnh thoảng có cá nhảy khỏi mặt nước, làm dậy lên gợn sóng, khiến đám binh lính bên bờ bàn tán xôn xao.
Bên ngoài doanh địa, vài tên lính vây quanh đống lửa, nướng nhánh củi khô, trên người áo quần rách rưới, giày dính đầy bùn đất.
“Lão Trương, huynh nói trong sông này thật có cá à?” Vương Nhị Cẩu ngồi xổm bên bờ, tay cầm chặt cây gậy vót nhọn, mắt dán chặt mặt nước. Hắn nghi ngờ nói: “Hôm qua lão Lý bảo tận mắt thấy người vớt được con cá chép cao đến nửa người!”
“Hừ, nửa người sao?” Bên cạnh, lão Trương mặt rỗ nhổ toẹt một bãi nước bọt, “Cái lão Lý đó, mười câu thì chín câu là ba xạo! Sông Thanh Lam cạn khô nửa năm nay, cá đâu mà có? Chắc hắn đói đến hoa mắt, nhìn rêu lại tưởng là cá!”
“Không phải ba xạo đâu!” Tử Hầu xen vào: “Sáng nay ta nghe người ở chợ bảo, công tử Thái Sinh cầu mưa ở Nam Giao, trời đổ mưa lớn, cá theo mưa mà rơi xuống! Bảo là Long Vương giáng phúc, cá nhiều đến nỗi đầy sông!”
“Long Vương giáng phúc?” Trương mặt rỗ cười khẩy, nhặt hòn đá ném xuống sông, bọt nước tung tóe, “Toàn chuyện tà đạo vớ vẩn! Cái tên Thái Sinh đó chẳng qua là kẻ yếu ớt giả thần giả quỷ! Nếu có Long Vương, sao không ban thẳng kho lúa đầy ắp cho ta?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play