“Báo ——!”
Một tiếng hét vội vã cắt ngang nghị sự trong nội đường. Một tên sai dịch loạng choạng lao vào, người ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt lại không giấu nổi vẻ phấn khích.
“Công tử! Sông Thanh Lam … sông Thanh Lam có cá!”
Nội đường bỗng chốc im phăng phắc.
Thái Sinh Vi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt nhìn sang: “Nói cho rõ.”
Sai dịch lập tức quỳ sụp xuống, giọng run lên vì kích động: “Hồi bẩm công tử, vừa rồi huynh đệ tuần sông phát hiện – trên sông Thanh Lam xuất hiện một đàn cá! Dày đặc như mây đen, ước chừng không dưới ngàn con! Dân chạy nạn đều như phát cuồng, ùn ùn kéo đến bờ sông, không thể ngăn nổi!”
Thái Sinh Minh Đức đột nhiên bật dậy: “Thật sao? Bến Thanh Lam đã cạn khô hơn nửa năm nay, sao đột nhiên lại…”
Hắn nói đến nửa câu thì ngừng lại, ngoái đầu nhìn về phía con trai. Thái Sinh Vi vẫn ung dung ngồi thẳng, khóe môi khẽ cong lên, ánh cười lướt qua như khói sương.
“Phụ thân,” y cười khẽ, “Ngài có muốn đến xem?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT