Hai tháng trôi qua, thời tiết dần ấm lên, Cửu Tư không còn phải quấn mình trong lớp áo dày cộp như trước. Trang Duyên nhìn nàng, cười trêu:
“Cửu Tư cô nương, gần đây không sợ lạnh nữa sao?”
Cửu Tư liếc hắn, lẩm bẩm: “Hừ, cứ nghĩ ai cũng là nam nhân thô kệch như ngươi chắc?”
Nàng tưởng mình nói nhỏ, nhưng nào ngờ Trang Duyên luyện võ từ nhỏ, tai thính lực hơn người, nghe rõ từng chữ. Hắn khẽ nhếch môi, khóe miệng run run, liếc sang Kỳ Tinh bên cạnh, chỉ cười cười không nói thêm, kéo tay áo Kỳ Tinh rời đi.
Đi được một đoạn, Trang Duyên mới quay sang Kỳ Tinh, cười nói: “Người bên cạnh phu nhân càng ngày càng to gan.”
Hắn nhớ ngày trước, Cửu Tư thấy hắn là run như cầy sấy, nào dám nói năng như bây giờ, còn dám trêu chọc hắn.
Kỳ Tinh mặt không cảm xúc, giật tay áo ra khỏi tay Trang Duyên. Nghĩ đến tiểu cô nương vừa rồi, ánh mắt hắn thoáng trầm xuống. Thấy Trang Duyên vẫn lẩm bẩm không ngừng, hắn quay đầu liếc một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT