Trong con hẻm dài ở kinh thành, ngoài hoàng cung, nơi đây là chốn quyền quý nhất. Hai bên ngõ nhỏ, hàng cây bách thẳng tắp mọc dọc theo tường, cổng son đỏ rực uy nghiêm sừng sững, tấm bảng hiệu Đức Thân Vương phủ treo cao phía trên.
Một nha hoàn bước nhanh vào sân, đối mặt với người chặn đường, nàng hừ lạnh, trợn mắt, giọng nói mang chút mỉa mai:
“Phu nhân ở chính viện gọi quận chúa qua, đi chậm thì đừng nói nô tỳ không truyền lời!”
Nói xong, nàng không thèm vào phòng mà quay người rời đi.
Người đứng ở cổng sân sắc mặt lúc xanh lúc trắng, nhưng không dám chậm trễ, vội vàng truyền lời vào trong.
Người trong phủ đều hiểu rõ tình thế nhà mình. Tuy Phong Linh quận chúa được Vương gia sủng ái, nhưng trong phủ, quyền quản lý vẫn nằm trong tay Vương phi.
Vương phi không ưa Phong Linh quận chúa, nên hạ nhân cũng chẳng dám thân cận với người ở viện này. Dù sao, Vương gia là nam nhân, chẳng mấy khi để tâm đến hậu viện, nên dù có ủy khuất, họ cũng đành chịu đựng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT