Trong cung, dù nhận ra Dung Duyệt không thoải mái, Lệ Thịnh vẫn giữ ý tứ, không làm gì quá khác người. Nhưng vừa dừng xe ngựa, hắn lập tức bế ngang nàng, đưa về phủ.
Dung Duyệt không nói gì, để mặc hắn bế mình trở về.
Đến sân, Lệ Thịnh đặt nàng xuống giường, khom người vén váy nàng lên. Nhìn thấy đầu gối nàng hơi xanh tím, ánh mắt hắn lập tức trầm xuống.
Hắn có chút không vui, nhưng không nói ra.
Dung Duyệt nhận ra tâm trạng hắn, đưa tay muốn che lại, đồng thời thu chân về phía sau, mỉm cười nói: “Hầu gia đừng lo, trông nghiêm trọng vậy thôi, chứ không đáng ngại đâu.”
Lệ Thịnh nhớ lại dáng vẻ nàng khó nhọc bước đi khi rời cung, môi mím thành đường thẳng, nhưng không vạch trần lời nàng.
Sau khi dùng bữa và tắm rửa, hắn cẩn thận thoa thuốc cho nàng. Cảm giác mát lạnh khiến Dung Duyệt thả lỏng đôi mày đang nhíu chặt. Nàng lén nhìn hắn, hơi bối rối, không hiểu sao hắn đột nhiên giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play