Trong nội điện tĩnh lặng, Dung Duyệt sững sờ đứng tại chỗ, lòng có chút không dám tin.
Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, giọng hơi run rẩy: “Hầu gia… ý của Hầu gia là gì?”
Lông mi nàng khẽ rung, không phải vì không hiểu lời hắn, mà chính vì hiểu rõ, nàng càng không dám tin vào tai mình.
Lệ Thịnh nhíu mày, nhẹ nhàng rút chiếc khăn trong tay nàng, thay nàng lau đi khóe mắt còn vương lệ, giọng trầm thấp pha chút bất đắc dĩ: “Sao lại khóc nữa rồi?”
Hắn ngừng một lát, rồi như cười khẽ: “Vừa nãy ở chính điện, ta cũng đâu thấy nàng khóc thành thế này.”
Nửa câu đầu là xót xa, nửa câu sau lại mang ý trêu đùa.
Dung Duyệt bất giác nắm chặt tay hắn, đầu ngón tay vì dùng sức mà trắng bệch. Nàng cắn môi, cố đè nén cảm xúc trong lòng, hít mũi nói: “Hầu gia đừng làm khó chính mình. Ta biết Hầu gia đối với ta rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT