Dung Duyệt khựng lại một chút, đưa mắt nhìn về phía cô nương kia. Nàng ta mặc váy xuân màu vàng nhạt, bên ngoài khoác thêm một lớp lụa mỏng, tôn lên vẻ thẹn thùng đặc trưng của một thiếu nữ.
Dung Duyệt nhận ra hành động thân thiết của nàng ta với Đồng thị, lại nghe tiếng “biểu tỷ” kia, liền đoán được thân phận của cô nương ấy. Nàng khẽ gật đầu đáp lễ.
Dung Duyệt không để tâm nhiều đến cô nương này. Khi yến tiệc kết thúc, nàng đứng dậy, bước đến bên Lệ Thịnh, để hắn khoác áo choàng lên vai mình.
Nàng không để ý rằng, ngay khi nàng đứng dậy, thần sắc của cô nương kia trở nên có chút nôn nóng. Nhưng vì xung quanh vẫn còn đông người, nàng ta cắn răng, kìm nén cảm xúc, chỉ làm nũng mà khẽ lay cánh tay Đồng thị.
Đồng thị bất đắc dĩ nhìn nàng ta, rồi khi thấy Dung Duyệt sắp rời đi, bà vội nở nụ cười ôn hòa: “Phu nhân chưa gặp Vũ nhi, hay là ở lại để xem cháu trai một chút?”
Lúc này, xung quanh đã vãn người. Lời bà vừa thốt ra, không gian chợt yên lặng. Quan Trắc nhíu mày nhìn về phía bà, không hiểu bà định làm gì.
Dư quang liếc thấy Lệ Thịnh cũng chau mày nhìn qua, Quan Trắc cười gượng hai tiếng, vội lên tiếng hòa giải, trách nhẹ Đồng thị: “Hầu gia và phu nhân đều bận rộn, phu nhân đừng làm phiền thêm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT