Sau ngày Lệ Thịnh đích thân đuổi Dung Hỗ rời đi, Dung Duyệt không còn thấy người từ Dung phủ đến nữa.
Khi nạn hạn hán qua đi, Ngô Châu dần trở lạnh. Một tháng sau, Dung Duyệt cuối cùng cũng quay lại phố Bình Dư.
Lúc này, phố Bình Dư đã hoàn toàn đổi khác. Cảnh vật vẫn còn, nhưng con người đã không còn như xưa. Con phố từng chật kín dân chạy nạn giờ đây không còn chen chúc. Dung Duyệt chẳng còn thấy những dáng người áo rách, chồng chất khổ đau như trước.
Lệ Thịnh đứng đó, đôi tay chắp sau lưng, khóe mắt ánh lên ý cười, nhìn nàng: “Giờ thì nàng yên tâm rồi chứ?”
“Ta vốn chẳng lo lắng gì.” Dung Duyệt liếc hắn, khẽ đáp, rồi xoay người bước đi.
Nàng mím môi, trong lòng thoáng chút tiếc nuối. Không biết người ấy hôm đó, liệu có còn sống sót?
Nhưng thời gian đã trôi qua quá lâu, nàng và người đó chỉ gặp thoáng qua một lần, nên chẳng thể nào tìm hiểu sự thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT