Gió thu lành lạnh, cả sảnh đường lặng ngắt như tờ.
Dung Hỗ và Dung Nghiên bị sự xuất hiện bất ngờ của Lệ Thịnh làm cho trở tay không kịp, cả hai đều sững sờ tại chỗ. Nhưng Dung Duyệt chẳng buồn để tâm đến phản ứng của họ. Nàng đã nhẫn nhịn nhiều năm, giờ đây không còn kiên nhẫn nữa. Nay nàng không cần phải kiềm chế, hà tất phải khiến bản thân khó xử?
Nàng chậm rãi bước tới, khẽ khom người hành lễ: “Thỉnh an Hầu gia.”
Khoảnh khắc cúi người, Dung Duyệt chợt nhận ra, đã rất lâu rồi nàng chưa từng hành lễ với Lệ Thịnh như thế. Một câu nói của nàng phá vỡ sự tĩnh lặng trong phòng. Dung Hỗ phản ứng trước tiên, cứng nhắc hành lễ: “Hạ quan bái kiến Giản Nghị Hầu.”
Dung Nghiên vội vàng làm theo.
Lệ Thịnh dường như không để ý đến hai người, chỉ khẽ nhíu mày nhìn Dung Duyệt. Hắn không tỏ ra quá thân mật trước mặt Dung Hỗ và Dung Nghiên, chỉ nhẹ nhàng gật đầu: “Phu nhân đứng dậy đi.”
Chỉ một câu nói ấy cũng đủ khiến Dung Hỗ nhận ra manh mối. Giản Nghị Hầu khi nói chuyện với người khác, nào có bao giờ ôn hòa đến vậy? Trong lòng ông dâng lên sự oán giận, thầm trách Dung Duyệt bất hiếu, phấn đấu lên cao rồi liền không màng tình thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT