Ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi tí tách, Lệ Thịnh nhìn dáng vẻ mặt đỏ bừng của giai nhân, khóe mày khẽ nhướng, nhẹ nhàng bước tới, ôm lấy eo nàng, cất giọng: “Sao vậy?”
Dung Duyệt lấy y phục của hắn ra, giọng thoáng bực dọc: “Không có gì.”
Nàng đưa y phục cho hắn, nhíu mày nói: “Mau mặc vào.”
Lệ Thịnh thầm tặc lưỡi, nhìn dáng vẻ nàng lúc này, xem ra hắn đã chiều chuộng nàng quá mức rồi.
Nhưng khi nàng liếc xéo hắn một cái, hắn sờ sờ mũi, nhận lấy y phục, lại không vội mặc, mà đặt sang một bên. Hắn chỉ lo kéo nàng vào lòng, ghé sát tai nàng, thì thầm: “Ôm A Duyệt, ta chẳng thấy lạnh.”
Dung Duyệt khẽ cười, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, nhướng mày nhìn Lệ Thịnh đang ngạc nhiên, chậm rãi nói: “Chốn Phật môn thanh tịnh, Hầu gia nên thu liễm chút đi.”
Ngực trống rỗng khi mất đi giai nhân, Lệ Thịnh nhìn nàng đứng cách hắn ba bước, bất giác cảm thấy bất lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play