Vì đã lấy cớ đi dâng hương, sau khi rời quân doanh, xe ngựa liền hướng về chùa Minh Phúc mà đi.
Xe ngựa của đoàn người Dung Duyệt tuy bề ngoài giản dị, nhưng nội thất bên trong lại vô cùng thoải mái. Dung Duyệt vốn không phải người thích phô trương, dù là sau khi La gia đền tội, tính tình nàng cũng không thay đổi nhiều.
Cửu Tư ngồi phía trước xe cùng mã phu, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía sau. Trong xe, Dung Duyệt ngồi ngay ngắn một bên, có chút bất đắc dĩ nhìn nam nhân đối diện, nói:
“Hầu gia, nếu muốn đến chùa Minh Phúc, hà tất phải ngồi cùng xe với ta?”
Lệ Thịnh đang nắm tay nàng, cẩn thận ngắm móng tay nhỏ dài xinh xắn của nàng. Vừa rồi ở quân doanh, nàng vô ý làm gãy một móng, tuy không đau nhưng trông hơi khó coi. Vì không có công cụ bên người, nàng đành để vậy, không ngờ Lệ Thịnh lại nhìn chăm chú lâu như thế.
Nghe nàng hỏi, Lệ Thịnh không ngẩng đầu, thong thả đáp:
“Chẳng phải vì tốt cho nàng sao? Nếu ta gióng trống khua chiêng cùng nàng xuất hiện, chẳng phải sẽ khiến người khác đàm tiếu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT