Trước cổng La phủ ở Ngô Châu, những cây tùng bách đứng sừng sững, tựa như bức tường thành vững chãi. Lệ Thịnh đứng đối diện cổng chính, phía sau là Trang Duyên cùng Kỳ Tinh và những người khác. La Ngọc Tắc và Chu Phương Kỳ chắp tay hành lễ, lưng khom xuống đã lâu mà vẫn không nghe thấy giọng nói của Lệ Thịnh.
Dung Duyệt không thèm liếc nhìn hai người thêm lần nào. Nàng đưa tay lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má, lòng bàn tay vương máu đỏ tươi bị Lệ Thịnh thu vào đáy mắt. Hắn cảm thấy lòng mình chợt thắt lại, như có ngọn lửa giận dữ bùng lên. Hắn dời ánh mắt khỏi nàng, giọng nhàn nhạt cất lên:  
“Phu nhân trông có vẻ không được khỏe, xin đứng dậy đi.”
Dung Duyệt khẽ cụp mắt, đứng thẳng người: “Đa tạ Hầu gia.”
Hai người đang hành lễ bên cạnh khẽ nhíu mày. Không có lệnh, họ chỉ đành giữ nguyên tư thế hành lễ. Trên gương mặt Dung Duyệt, sắc hồng vẫn chưa tan, đôi mày toát lên vẻ mị hoặc như khắc sâu vào xương cốt. Nhưng thần sắc của nàng lại không hòa hợp với vẻ ngoài ấy, khiến người nhìn phải âm thầm cúi mắt.
Dung Duyệt bước nhanh vào trong La phủ, bỏ lại mọi người phía sau. Khi bước qua cửa tròn, xung quanh không còn ai, Cửu Tư mới dám đỏ hoe mắt lên tiếng: “Thiếu phu nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cửu Tư nhìn gương mặt nàng, lòng dâng lên nỗi lo lắng. Nàng trông rõ ràng không ổn, đồng tử ướt át, đuôi mắt ánh lên vẻ mị hoặc khiến người ta dễ sinh tâm tư. Nhưng nàng dường như không nhận ra, thậm chí sắc môi có phần nhợt nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play