Trong không gian chật chội của căn phòng, hơi thở dường như trở nên khó khăn. Dung Duyệt bị Lệ Thịnh ôm chặt vào lòng, mái tóc đen buông xõa, gương mặt trắng nõn thoáng ửng hồng. Những ngón tay mảnh mai của nàng khẽ đặt lên vai hắn, nhẹ nhàng nhưng đầy căng thẳng.
Không ai biết trong lòng Dung Duyệt đang nghĩ gì. Sau khi mẫu thân qua đời, mọi thứ trong cuộc đời nàng đều do di mẫu định đoạt. Ngay cả bên nhà ngoại, nàng cũng ít khi tiếp xúc. Từ khi bước chân vào La phủ, nàng càng phải sống thận trọng từng bước, luôn lo sợ một sai lầm sẽ đẩy nàng xuống vực sâu.
Đối với nàng, không gì quan trọng hơn sự an ổn. Nếu không bị La Ngọc Tắc dồn ép quá mức, nàng thậm chí sẵn sàng giả điếc làm ngơ, coi như không thấy những gì xảy ra trong La phủ. Nhưng thực tế chẳng bao giờ chiều theo ý nàng.
Bị Lệ Thịnh ôm chặt, cơ thể nàng cứng đờ, không dám nhúc nhích. Trong lòng nàng là một cơn bão hoảng loạn và bất an. Nàng sợ hãi, sợ rằng mình chỉ đang rơi từ một vực sâu này sang một vực sâu khác.
Lệ Thịnh nhìn thấy vẻ hoảng loạn trong mắt nàng, mày khẽ nhíu, lòng thoáng xót xa. Tay hắn đặt dưới cằm nàng, nhẹ nhàng vuốt ve má, thở dài:  
“Đừng sợ.”
Môi hắn mím thành đường thẳng, muốn an ủi nàng nhưng không biết phải mở lời thế nào. Hơn hai mươi năm sống trên đời, hắn chưa từng động lòng với ai. Vậy mà lần đầu tiên lại rơi vào một nữ nhân đã là nương tử của người khác. Ngay cả hắn cũng cảm thấy chuyện này thật hoang đường, huống chi là an ủi nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play