Chó có thể ăn một ít trái cây, nhưng không nên ăn quá nhiều, đặc biệt là những loại có hàm lượng đường cao. Ngoài ra, hành tây, nho, dứa… tuyệt đối là “cấm kỵ”. Chuyên gia dinh dưỡng khuyên Hạ Cẩm Trình nên cho Husky ăn cà chua, cải thảo hoặc cà rốt, cho ăn từ từ thôi.

Hạ Cẩm Trình chờ mãi vẫn chưa thấy người cần gặp tới, rảnh rỗi quá không có gì làm, bèn sai Tề Khải An đi lấy một quả cà chua hoặc củ cà rốt tươi mang lại cho hắn.

Tề Khải An thở dài một hơi như có cơn gió thổi qua lòng, kéo khóe miệng, đi kiếm đầu bếp xin được một quả cà chua và một củ cà rốt đem đến.

“Cảm ơn.” Hạ Cẩm Trình gật đầu với người phục vụ đưa đồ, nhận lấy khay đặt lên bàn. Đầu bếp bên kia đã được Tề Khải An đích thân dặn trước: biết là để cho chó ăn, nên đã rửa sạch sẽ, cắt miếng gọn gàng dễ đút, đúng chuẩn để Hạ Cẩm Trình tiện tay đút cho ăn.

“Ăn đi.” Hạ Cẩm Trình cầm một miếng đưa đến miệng Husky.

Husky từng là một con chó hoang hay đói meo, không hề kén ăn, cơ bản là đưa gì cũng chén được hết. Ngược lại là Hạ tổng nhà ta hơi lo, nhìn cái dáng phúc hậu ngốc nghếch này cũng dễ bị lừa quá đi mất.

Khách sạn Đế Nhã chọn cà chua cũng xịn xò, quả to mọng nước, ngọt dịu lại hơi hơi chua, Husky ăn vô cùng thích thú, ăn xong còn đưa lưỡi ra liếm ngón tay Hạ Cẩm Trình còn dính sốt, “Gâu ư ư ~” - ( cảm ơn nha, ngon dữ lắm, còn không? ).

Tề Khải An vừa bước đến đã thấy con Husky đang liếm ngón tay Hạ Cẩm Trình, trong lòng lập tức căng thẳng như dây đàn. Ai chứ Hạ đại thiếu tiếng tăm trong giới là mắc bệnh sạch sẽ nặng đô. Trước kia có một nữ minh tinh định quyến rũ anh, cố tình nhào vào người anh, kết quả bị Hạ thiếu đẩy cái “bụp” ra xa luôn, không hề thương hoa tiếc ngọc. Sau đó còn dùng cả bịch khăn ướt lau tay khử trùng, rồi quay về văn phòng thay đồ từ đầu tới chân — đúng kiểu người có bệnh thật sự.

Tề thiếu gia nghĩ bụng, Hạ Cẩm Trình tuy không đến mức phát cáu với chó, nhưng chắc chắn sẽ tỏ vẻ lạnh nhạt hoặc buông một câu "dơ quá đi!". Ai ngờ đâu, Hạ Cẩm Trình chỉ tiện tay lau ngón tay ướt nhẹp, rồi tiếp tục đút thêm một miếng cà chua cho Husky — đúng kiểu "người không bằng chó", Tề thiếu cũng phải chịu thua.

“Gâu gâu gâu ~” Husky ăn xong miếng cà chua, ngẩng đầu lên kêu gâu gâu về phía hắn, giọng vô cùng vui vẻ thoả mãn.

Hạ Cẩm Trình gãi gãi cằm nó, hỏi: “Ngon không?”

“Gâu ~” - ( Ngon xỉu luôn á ~).

Husky đặt hai chân trước lên đầu gối hắn, cái đuôi ve vẩy như cái chong chóng, còn lấy đầu cọ vào ngực anh: Ôi chao người tốt như vậy sao có thể còn FA?

Khóe miệng Hạ Cẩm Trình cong cong, quả nhiên, chó dễ thương hơn người nhiều.

Nhìn cảnh tượng người - chó hài hòa bất ngờ trước mặt, Tề Khải An không biết nên diễn tả cảm xúc của mình thế nào, bèn lên tiếng nhắc nhở:

“Hạ tổng, nữ chính Dương Uyển Minh của ‘Lưu Vân Truyền’ tới rồi, anh muốn tôi đưa cô ấy lại đây không?” Dương Uyển Minh hiện tại chỉ mới tính là minh tinh hạng hai hạng ba, Hạ Cẩm Trình muốn gặp cô ta, tất nhiên phải để tự cô ta đi đến — cái giới giải trí này chính là chuỗi thức ăn, ai yếu hơn thì phải chủ động.

Tề Khải An âm thầm suy đoán trong lòng: Không biết vị đại lão này có ý gì với cô minh tinh đó nhỉ?

“Bảo cô ta lại đây đi.” Hạ Cẩm Trình gật đầu, lau khô ngón tay, thấy Husky còn nghiêng đầu nhìn cái khay trên bàn, liền xoay đầu nó lại, cau mày: “Không được ăn nữa.” Thể trạng của Husky dù đã khá hơn nhưng bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng đều không khuyên cho ăn quá no, tránh làm dạ dày nó chịu áp lực lớn. Có điều có thể chia nhỏ bữa ra cho ăn nhiều lần, để đảm bảo đủ chất.

“Gâu.” Husky lè lưỡi, tỏ vẻ: Biết rồi… Ngữ khí có hơi xị mặt, nhưng mà tui còn muốn ăn lắm…

Hạ Cẩm Trình xoa đầu nó, hắn chưa từng nuôi chó, 20 năm cuộc đời toàn tự mình lăn lộn, giờ tự dưng có một “chó cưng” của riêng mình, bèn vô thức coi con Husky như bạn đồng hành chưa từng có mà đối đãi. Vì thế, những khoảnh khắc ân cần tương tác như thế này, trong mắt người khác thì chính là: “À ha, vị đại lão này cưng chó cực kỳ!”

Mà có rất nhiều người đứng từ xa lén quan sát, muốn nịnh bợ mà không có đường nịnh, trong lòng cũng bắt đầu nghĩ tới chuyện nuôi thú cưng, ai biết đâu chừng nhờ chó lại kết duyên được với đại lão?

Dương Uyển Minh nghe trợ lý Tề Khải An báo là Hạ Cẩm Trình muốn gặp mình thì hơi sửng sốt, không chắc lắm mà hỏi lại: “Là Hạ tổng của Phúc Thế đó hả?”

“Đúng vậy.” Trợ lý mỉm cười gật đầu.

Dương Uyển Minh giật nảy mình, cô quản lý thấy trợ lý gật đầu, lập tức mắt sáng rực như bắt được vàng, thấy nghệ sĩ nhà mình còn đang đơ ra thì vội vàng chạy đến trước mặt trợ lý cười toe toét, đồng thời kéo Dương Uyển Minh ra góc nhỏ thì thào khuyên nhủ: “Hạ Cẩm Trình đó! Tuy anh ta không có chống lưng kiểu siêu cấp như tổng công ty chính của Phúc Thế, nhưng danh tiếng của anh ta thì khỏi bàn. Có cơ hội quen biết anh ta là cơ hội rơi từ trời xuống, chưa kể anh ta lại còn đang làm việc ở chi nhánh Phúc Thế nữa, không tranh thủ thì đúng là… đầu đất đấy!”

Nữ minh tinh nãy giờ chưa xuất hiện, Hạ Cẩm Trình cũng chẳng mấy quan tâm, đưa tay ra chơi trò “giơ chân” với Husky nhà mình.

“A Phong, giơ chân trái ra.” Hạ Cẩm Trình chìa tay, mím môi bảo chú chó.

Husky tuy nghe hiểu tiếng người, nhưng mà trái phải cái kiểu gì? Người ta còn phải nhờ tay thuận để xác định trái phải, huống gì là chó? Làm vậy chẳng khác nào cố tình gây khó dễ cho chó nhà người ta!

Husky rối rắm trong đầu cả buổi, cuối cùng cũng do dự giơ một chân lên đưa cho Hạ Cẩm Trình.

Hạ Cẩm Trình không chút nể tình, cười cợt ngay tại trận: “Ngu quá, đây là chân phải, chân trái là bên kia cơ mà.”

“Ngao ngao ngao ngao ngao!” Husky rụt chân lại, ngẩng đầu tru lên đầy phẫn nộ: Tôi không ngu! Tôi là một con chó biết tiếng người! Anh mới là đồ ngốc á!

Hạ Cẩm Trình bật cười ha hả, bảo: “Vậy thì đưa chân phải đây coi.”

Husky: “……”

Ánh mắt Husky như muốn bóp cổ người, thầm gào trong lòng: Con người này đúng là tệ hết nước chấm! Lúc đầu thì lấy đồ ăn dụ dỗ mơ ước tự do chó sinh của tôi, giờ lại trêu tôi không phân biệt được trái phải! Quá đáng! Nếu thế giới này có Hội Bảo Vệ Quyền Lợi Cún Con, tôi nhất định sẽ đi kiện!

Cũng không rõ là do biểu cảm của Husky quá phong phú, hay là trời sinh gương mặt nó đã giống cái gối ôm biểu cảm, mà Hạ Cẩm Trình cứ như nhìn thấu hết nội tâm rối như mớ bòng bong và lời than trời trách đất của nó, cười đến không dừng được, còn cười đến phát run người.

Lúc Dương Uyển Minh đi đến, vừa vặn thấy cảnh Hạ Cẩm Trình đang cúi đầu nhìn chú chó bên cạnh, cười dịu dàng mà lại tùy hứng như thế, khiến cô như bị một cú đấm trời giáng thụi vào ngực.

Nhưng Dương Uyển Minh là người biết thân biết phận, cô hiểu rõ người này không phải kiểu mình có thể mơ tưởng, liền nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, nở nụ cười hoàn hảo nhất: “Chào Hạ tổng.”

Hạ Cẩm Trình thấy có người phá bầu không khí riêng tư của mình với A Phong, thu lại nụ cười, ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Ngồi đi.”

“Vâng.” Dương Uyển Minh hít sâu một hơi, kéo ghế ngồi xuống. Cô không biết vị đại lão này đột nhiên tìm mình có chuyện gì, nhưng nhìn thái độ và nét mặt của anh ta, thì chắc chắn không phải kiểu có hứng thú với cô rồi.

Không khí chợt trở nên im lặng kỳ cục, chỉ có Husky đang được Hạ Cẩm Trình gãi cằm, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng “ư ử” hưởng thụ. Đúng lúc Dương Uyển Minh đang căng thẳng đến độ siết chặt hai bàn tay đặt trên đùi, thì vị cổ đông trẻ tuổi của tập đoàn Phúc Thế cất giọng hỏi: “Cô quen Tổng Giám đốc Cung sao?”

“Tổng Cung?” Dương Uyển Minh suy nghĩ một chút: “Anh đang nói Tổng Giám đốc Cung của tập đoàn Quân Cung ạ?”

Hạ Cẩm Trình gật đầu. Vừa nghe cái tên đó, ánh mắt anh càng khó đoán hơn.

Dương Uyển Minh chợt nhớ lại có một lần từng xảy ra chuyện… Cô và vị Tổng Cung đó từng có một scandal nho nhỏ, giờ lòng lại càng thêm thấp thỏm. Không hiểu tại sao vị đối thủ công ty lại khơi lại chuyện cũ xa lắc xa lơ như vậy. Cô do dự đáp: “Từng gặp vài lần, nhưng không thân thiết. Anh…”

Cô định hỏi tại sao anh lại nhắc đến chuyện này, nhưng lời chưa ra khỏi miệng thì đã nuốt ngược lại.

“Không thân?” Hạ Cẩm Trình lúc này ngẩng hẳn đầu, nhíu mày nhìn cô chằm chằm.

Chạm phải ánh mắt kia trong khoảnh khắc, Dương Uyển Minh có cảm giác như tim bị dao đâm, cả người như rơi vào giữa băng tuyết, trái tim co thắt lại, đau thắt luôn.

“Thật sự không thân. Tổng cộng chỉ gặp nhau hai lần, còn cái scandal kia, cũng chỉ là mấy paparazzi bịa chuyện thôi, lúc đó tôi đã đính chính ngay rồi.” Dương Uyển Minh khẩn trương giải thích. Chuyện đó đúng là không phải công ty cô dựng lên, chỉ có cô quản lý từng xúi cô mượn chuyện để nổi. Nhưng cô vốn nhát gan, không dám tùy tiện gây chuyện với mấy đại nhân vật, nên nhất quyết không chịu làm theo. Có lẽ cũng vì thế nên cô lăn lộn bao năm trong giới vẫn không thành cái tên lớn. Nhưng cô không hối hận.

Rất nhanh, Hạ Cẩm Trình cho cô rời đi. Anh vốn cũng định đưa Husky về luôn, nhưng nghe Tề Khải An nói ở buổi đấu giá có cái vương miện đá quý dành riêng cho cún cưng, nên lại ở lại một lúc, tiêu hai trăm vạn rinh về cái vương miện đó, sau đó mới cùng Husky quay về biệt thự.

Cùng lúc ấy, trên Weibo nổ cái “đoàng”:
#HạCẩmTrìnhCưngChóNhưCon #HạCẩmTrìnhXàiTiềnNhưNướcVìBoss

Đầy rẫy hình do các phóng viên bên phía nhà họ Tề mời chụp, đều đã xin phép Hạ Cẩm Trình rồi mới đăng. Trong ảnh có Hạ Cẩm Trình ôm A Phong giới thiệu, có ảnh anh đút xúc xích đỏ cho A Phong, có cảnh anh cùng A Phong chơi trò giơ chân trái-phải… Mỗi tấm đều ấm áp và hài không chịu được.

Tối đó, Hạ Cẩm Trình tắm rửa xong, nằm lướt Weibo một chút. Nhìn mấy tấm hình, vốn chẳng bao giờ quan tâm mấy tin tức kiểu này, mà lần này lại nhịn không được… lưu lại. Lưu… từng… tấm… một. Toàn bộ ảnh có khung hình chung với A Phong hoặc có động tác dễ thương, anh đều lưu vào máy. Rồi cứ thế lật đi lật lại trong album mà xem hoài không chán.

“Ngao ô ô ~” – đột nhiên có tiếng chó vang lên bên cạnh.

Hạ Cẩm Trình cuối cùng cũng chịu rời mắt khỏi điện thoại, nhìn qua một cái, rồi… mặt đen như đáy nồi.

Trên ga giường trắng tinh anh thay mới mỗi ngày, hiện rõ nguyên một bãi dấu chân chó đen sì sì. Thủ phạm còn nghiêng đầu nhìn anh với vẻ mặt tò mò ngơ ngác, rồi còn kêu ngây ngô: “Ngao ngao ngao ~” - (trễ vậy rồi còn chưa ngủ? Đang xem gì thế? Trong đó là tui hả?)

Nói xong còn dí sát cái đầu chó vào trước màn hình điện thoại, hí hửng nhìn: Ồ, thì ra cái hộp đen nhân loại hay lầm bầm là cái này! Nhìn vô thấy tui với chủ nhân luôn nè, mới mẻ ghê á!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play