Tuy vừa nãy hắn làm bộ rất bình tĩnh, nhưng thực tế Husky sắp bị dọa chết luôn QAQ, đó là cái tên nói giết là giết không chớp mắt đó má ơi! Chờ mãi mới lủi ra khỏi tầm mắt đối phương, Husky cảm thấy hai chân mình muốn liệt luôn, bước không nổi.
“Ơ, mày ở đây à, Hạ tổng vừa nãy còn đang tìm mày đó.”
Trên đầu bất ngờ vang lên một giọng nói, suýt nữa làm Husky đang run trong lòng bị dọa rớt cái hồn, cụng luôn đầu vào hai cái “cột” phía trước.
Du Vũ Tín nhướng mày, ngồi xổm xuống nhìn hắn, không biết nghĩ gì, lôi từ trong túi ra một cây dài dài, bóc lớp vỏ lấp lánh bên ngoài rồi dí sát miệng hắn: “Ăn kẹo không? Cái này ngon lắm đó.”
Thứ bị dí vào miệng hắn là một cục màu nâu, thơm thơm, có hơi đắng đắng, nhưng Husky là chó nhà có giáo dục, từ lúc được đón về nuôi đã tự hứa không ăn đồ lung tung bên ngoài nữa, huống chi hắn tự nhận là “đã có chủ”, thì tuyệt đối không được ăn đồ của người khác! Thế nên rất cứng đầu mà nhịn xuống, mặc cho thân thể phản chủ, nước miếng cứ gọi là tí tách nhỏ xuống!
“Ăn một miếng đi? Ngon lắm.” Du Vũ Tín lại nhét thứ đó sát miệng hắn thêm lần nữa.
Husky liếc gã một cái, thật ra hắn không có ấn tượng tốt với người này, cũng không muốn ăn đồ của hắn, đang tính vòng qua về bên người “người nhà” thì…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play