“Dương ca Dương ca! Cái đôi dép huỳnh quang xanh lục rực rỡ kia chia cho em chút ánh sáng với, ngầu lòi luôn á!” Tần Tửu Ca phấn khích xô cửa ký túc xá, chân chưa kịp xỏ dép đã lao tới chỗ Nhậm Dương đang ngồi trên ghế lướt tin tức.
Nhậm Dương nhấc mí mắt lườm cậu: “Dép huỳnh quang gì cơ, ai cho cậu tự tưởng tượng vậy? Nói linh tinh gì thế?”
Tần Tửu Ca lấy tay khều khều vai hắn, giọng nũng nịu: “Dương ca, đừng khách sáo thế chớ, em thật lòng rất muốn mua đó.”
Nhậm Dương bật cười khinh khỉnh, chân gác lên bàn, nghiêng đầu nhìn Tần Tửu Ca: “Tôi không khách sáo với cậu đâu. Nhắc lại lần nữa, tôi — không — có — liên — quan.”
Giờ phút này, hắn không chỉ phủ nhận sự thật từng sở hữu đôi dép đó, mà còn muốn thứ chói loà đâm mắt kia vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt hắn lần nào nữa.
“Liên quan gì vậy?” Tư Viễn Phương vừa thay giày ở cửa vừa hỏi Tần Tửu Ca.
Tần Tửu Ca quay đầu, ánh mắt uất ức nhìn anh: “Tôi muốn đôi dép của Dương ca ấy, đẹp muốn xỉu luôn!”
Tư Viễn Phương: “…………”
Nhậm Dương: “…………”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT