Thời gian trôi thật nhanh, dần dà các thành viên đội A cũng đã tích lũy được nhiều kỹ năng mới, chẳng hạn như... vừa trồng cây chuối vừa viết chính tả từ đơn và cụm từ, hoặc là nhào lộn ngược ra sau để gào lên mấy bài hát sặc mùi “họa mi hót trong mưa”.
Mà cái kiểu huấn luyện mới toanh này chính là do… số lượng đơn khiếu nại mà Nhậm Dương nhận được quyết định.
“Đều là bạn bè cả, mấy người cứ lâu lâu lại gửi khiếu nại làm tôi cũng thấy ngại ngùng lắm chứ bộ. Khiếu nại trừ việc khiến tôi tổn thương thì còn có tác dụng gì khác không?”
“Không có. Vậy thì tại sao cứ phải phá hoại tình bạn giữa chúng ta hả?” Nhậm Dương ngồi xếp bằng trước mặt mọi người, chống cằm, mở miệng một cách đầy uất ức.
“Thôi đi, bạn bè với thầy mà đối xử kiểu này đó hả?” – Lộ Lan vừa nhăn nhó đỡ lưng vừa lẩm bẩm phàn nàn, trong khi vẫn cẩn thận giữ chặt cái ly mực nước được đặt trên ngực.
Ai nấy đều hơi run run người, sợ cái ly mực kia hất trúng mặt mình. Vì mực đó mà dính vô da thì xác định — không cạo ba bốn ngày là không sạch nổi.
Nhậm Dương khẽ nhướng mày: “Các học viên thân mến, hãy tin tôi, độ mềm dẻo dù trong hoàn cảnh nào cũng rất có ích. Dù là tình huống nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play