“Viễn Hàng, ngày mai con dẫn thằng nhóc kia tới Đế Giáo rèn luyện chút đi, con nhìn quầng thâm mắt nó xem, tám chín phần mười lại thức đêm chơi game. Trẻ như thế mà không luyện tập thì có ngày sẽ thành phế nhân mất thôi.” Mẹ Tư vừa nghiêm túc cuốn tóc cho Lâm Tu Tư vừa đá đá Tư Viễn Hàng đang ngồi xổm bên cạnh, nhỏ giọng nói.
Tư Viễn Hàng đang nghiêm túc thưởng thức nhan sắc đỉnh cấp của vợ nhà mình, hơi lơ đễnh đáp: “Chưa chắc đâu, có khi nó đang tương tư tiểu yêu, tiểu bạn trai gì đó, ngày đêm nhớ nhung không ngủ được cũng bình thường mà.”
Nhưng cho dù mẹ không nhắc, Tư Viễn Hàng cũng đã gửi thông báo tới mấy đứa nhóc kia rồi. Mấy quy tắc gì đó đều là anh định ra cả.
“A, mẹ nhớ lúc trước con cũng ngủ rất ngon nhé, chỉ là lúc không biết xả năng lượng đi đâu thì lại chạy tới Đế Giáo tìm người luyện cùng. Con nên bảo thằng em học theo chút.” Mẹ Tư hừ một tiếng, sau đó dịu dàng gảy gảy tóc lọn nhỏ của Lâm Tu Tư.
Hai đứa con trai đều ghét mẹ làm tóc cho, không chịu để mẹ động vào đầu, giờ thì hay rồi, tụi nó không chịu, còn Tu Tư nhà mình thì lại chịu, thế là đủ.
Lâm Tu Tư hài lòng nhìn vào gương, cảm thấy mình như trẻ ra vài tuổi, nghĩ đến đó thì cậu bỗng bật cười thành tiếng.
Thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người bên cạnh, cậu ho nhẹ một tiếng: “Tay nghề của mẹ đúng là đỉnh. Con định giới thiệu một tiểu bằng hữu cũng là mỹ thực cho mẹ làm quen, nhưng giờ nghĩ lại thôi vậy, cậu ấy bận đến hói cả đầu rồi.” ( Vì sắp cưới nên đổi xưng hô nhá).

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play