“A, tôi muốn ch·ết quá đi!” Tần Tửu Ca mặt mày uất ức đóng sập cửa ký túc xá lại, sắc mặt hắn nhìn qua đúng kiểu “ngày hôm nay không hợp phong thủy”.
Tư Viễn Phương đặt ngón trỏ lên môi, hơi hất cằm về phía Nhậm Dương, ra hiệu: “Nói nhỏ thôi!”
Thật ra thì, ngay khoảnh khắc Tần Tửu Ca mở cửa, Nhậm Dương đã tỉnh rồi. Sau khi bị thương, thần kinh hắn nhạy cảm hơn bình thường nhiều, muốn ngủ sâu cũng khó lắm.
Tần Tửu Ca hạ giọng xuống, vẻ mặt sụp đổ nói với Tư Viễn Phương: “Tôi muốn kiện công ty FW một phát, đúng là quá đáng thật!”
“Hửm?” Tư Viễn Phương hơi khó hiểu nhìn hắn.
Tần Tửu Ca ngồi xuống ghế, đưa tay xoa mặt, nhìn vẫn còn chưa nguôi cơn tức: “Ban đầu tôi chỉ định qua khu An Tiếu giúp anh tôi lấy xe mới thôi, lúc đầu xe còn chạy ngon nghẻ.
Ai dè vừa đi được nửa đường thì cái xe có trí tuệ nhân tạo kia đột nhiên lên cơn điên, bắt đầu chửi tôi như mưa! Đủ kiểu xúc phạm nhân cách, công kích cá nhân, mắng tôi tới mức gần muốn bế quan tu luyện luôn cũng chưa hết, rồi còn đưa tôi đến thẳng… trước cửa nhà tang lễ Lâm Xuyên nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT