Lương Anh nhận được thư của Ngụy Diễm, bởi vì lẫn trong số thư của Văn Kỷ gửi nàng, nàng không để ý mà mở ra xem.
Khi nhìn kỹ, nàng mới nhận ra đó là thư của Ngụy Diễm. Nội dung khá khó hiểu, chẳng rõ ràng, Lương Anh chỉ lướt qua vài dòng đầu rồi tiện tay đặt sang một bên.
Nàng ngáp dài, dạo gần đây luôn cảm thấy buồn ngủ, như thể ngủ bao nhiêu cũng không đủ. Nhưng nhìn thấy thư của Văn Kỷ lại khiến nàng tỉnh táo đôi chút. Nàng cầm bút, bắt đầu viết thư hồi âm cho con trai.
Giữa chừng, Lương Anh do dự, không biết có nên nói với Văn Kỷ về việc mình mang thai hay không. Tay nàng khẽ chạm vào bụng, lòng tràn ngập niềm vui vì đứa nhỏ này. Nhưng còn Văn Kỷ? Khi biết tin, liệu nó có cảm thấy… mất mát không?
Ý nghĩ ấy khiến cho tâm trạng Lương Anh chợt trở nên nặng nề. Nàng nghĩ, chắc chắn con trai nàng sẽ cảm thấy như vậy. Nó vốn không được ở bên mẫu thân, dù là một đứa trẻ hiểu chuyện, không oán trách nàng, nhưng liệu nàng có thể yên tâm thoải mái được không?
Đang mải mê suy tư, phía sau vang lên tiếng động. Lương Anh quay lại, liền thấy Chu Hoài Lâm vừa trở về.
Nửa tháng qua, mưa lớn liên miên ở vài huyện thuộc Tuấn Châu, khiến cho Chu Hoài Lâm bận rộn xử lý công việc, chạy đi chạy lại giữa các huyện. Hai người họ ít có cơ hội gặp nhau, đến nỗi nhãn tuyến của Ngụy Diễm còn nghĩ rằng phu thê họ “hư hư thực thực bất hòa”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT