Ứng Thiên Thừa thật sự rất có thiên phú làm nhân vật trung tâm.
Lạc Kỳ An giờ đã thấm thía điểm này sâu sắc vô cùng.
Bản thân đã có thiên phú, lại còn chăm chỉ. Dưới sự chỉ dạy của Đỗ Đón Gió thì mới mấy ngày mà hắn đã đột phá Trúc Cơ. Tốc độ tu luyện gọi là thần tốc cũng không ngoa.
Điều đó khiến Lạc Kỳ An có cảm giác như ngồi trên đống lửa, đứng trên than hồng. Bởi vì mỗi lần Đỗ Đón Gió khen ngợi Ứng Thiên Thừa, ánh mắt của ông ấy lại nhìn về phía Lạc Kỳ An.
Chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
Không có sự so sánh thì cũng chẳng ai bị tổn thương.
Lạc Kỳ An khổ sở muốn chết, giả bộ điếc, thậm chí còn có ý định... lại lần nữa xách gói đi du lịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT