Đường Phương xách làn xuống dưới, vừa vào cửa, đã thấy Triệu Sĩ Hành vẻ mặt lúng túng che ở trước kệ bếp ho khan hai tiếng, ánh mắt hốt hoảng: “À, Đường Phương tới rồi, tôi đi ra ngoài mua chút rượu.” Nói còn chưa dứt lời đã đi.
Đường Phương vòng qua kệ bếp, dở khóc dở cười nhìn Trần Dịch Sinh khoanh chân trốn ở dưới kệ bếp nhanh chóng uống xong một ngụm canh cuối cùng.
“Này, anh đến mức như vậy sao? Không phải nói có thể cho anh uống một bát à.”
Trần Dịch Sinh hất cằm cho cô xem xương gà trong bát, nháy mắt mấy cái vẻ mặt vô tội: “Tôi không nghĩ tới lại tiện tay xé luôn một cái đùi gà, bị xấu mất rồi, nên trực tiếp lấy ra ăn luôn ——” Anh chột dạ ngồi đợi Đường Phương mắng.
“Ngon miệng không? Vị thế nào?” Đường Phương lại xoay người bỏ làn xuống, tiện tay lần lượt bày ra các loại dao.
Trần Dịch Sinh không nghĩ tới cách của Đường Phương thật ghê gớm, mông cọ đất, rời khỏi kệ bếp bắt đầu vỗ mông ngựa: “Ăn ngon muốn chết. Cô yên tâm, tôi còn để lại một cái đùi gà cho Chu Đạo Ninh nhà cô, cô thả gì trong canh thế? Canh gà nguyên chất cũng không thơm như thế, nói cho tôi một chút, lần sau tôi cũng khoe khoang một chút.”
“Làm gì anh muốn khoe với ai?” Đường Phương lấy miếng thịt ba chỉ ra, chém mạnh, tiếng chặt vang lên trên thớt gỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play