Đường Phương quay đầu hỏi Chu Đạo Ninh: “Làm sao anh biết anh ta nói gì về anh? Phương Thiếu Phác cũng không phải loại tiểu nhân nói bậy sau lưng người.”
Về mặt ý nghĩa cũng không khác biệt lắm, Trần Dịch Sinh nói ra vô cùng chói tai, Phương Thiếu Phác —— hình như coi là “người hiểu rõ tận tình khuyên bảo” ? Đường Phương không hiểu sao có chút chột dạ, cúi đầu kéo dây an toàn, nhưng mãi không kéo được, lòng bàn tay của cô kéo qua kéo lại, rất có cảm giác an toàn.
“Tình địch gặp lại vô cùng đỏ mắt, Phương Thiếu Phác cũng không ngốc.” Chu Đạo Ninh nở nụ cười, lại lạnh nhạt nói: “Không người nào thoát được hai nguồn gốc tội lỗi, xấu và nghèo. Anh có thể bị người lên án cũng chính là vì quan hệ với nhà họ Tô. Người người nâng cao dẫm thấp, thấy nhà họ Tô không xong, ước gì anh xui xẻo theo chắc chắn không ít. Đường Phương em có sợ không?”
“Sợ.” Trên Trung Hoàn còn chưa bắt đầu chặn, Đường Phương nhìn con đường lớn phía trước, chớp mắt: “Sợ anh gạt em tới tay, sau đó ngộ nhỡ anh không cẩn thận vào nhà giam, em phải làm sao bây giờ—— ”
Tiếng cười của Chu Đạo Ninh vang lên trong xe, tay cô đang giữ dây an toàn bị anh cầm lấy.
“Có phải anh nên học theo Châu Chính Nghị không? Ông ta quyên góp điều hòa, nếu không anh quyên góp TV hay máy vi tính nhé?” Chu Đạo Ninh hài hước liếc cô: “Em sẽ đến Đề Lam Kiều (*) thăm anh chứ?”
(*) Nhà tù ở quận Hồng Khẩu, Thượng Hải
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT