So với cha mẹ Trần Dịch Sinh còn đáng sợ hơn gấp một vạn lần, Đường Phương thật sự nghĩ không ra. Đối với vị cựu đệ nhất phu nhân Thượng Hải này, cô cũng không có ấn tượng gì, nhưng có thể tưởng tượng được, một ngày từ đỉnh núi cao rơi xuống mặt đất, tâm lý không đủ mạnh thì sẽ không chịu được.
Triệu Sĩ Hành vừa đi xuống bậc thang, chợt nghe thấy phía sau vang lên tiếng bước chân, Đường Phương gọi tên anh ta. Vừa quay đầu, thấy chóp mũi cô đổ mồ hôi trong suốt dưới ánh trăng, anh ta nhanh chóng cúi đầu nhìn về phía cặp lồng giữ nhiệt trên tay cô.
“Cái này cầm đi cho mẹ anh.” Đường Phương cười đưa cho anh ta: “Tôi làm nhựa đào hầm nấm tuyết, cũng không biết mẹ anh có thể uống hay không, anh cứ hỏi bác sĩ một câu.”
“Thực ra bà không có bệnh gì hết ——” Triệu Sĩ Hành thấp thỏm nhanh chóng nhận cặp lồng giữ nhiệt: “Cám ơn cô.”
“Cám ơn anh mới đúng. Đường Phương phất tay một cái: “Nhớ kỹ sau khi rửa cặp lồng trả lại cho tôi.”
102 vẫn mở cửa Trần Dịch Sinh lộ đầu ra: “Đường Phương —— tôi cũng muốn uống! Tôi còn chưa ăn cơm, đói chết mất, nhà cô có gì ăn không? Mì ăn liền cũng được. Xin cô thương xót tôi.”
Đường Phương chậc một tiếng: “Đáng đời!” Ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play