Dượng Đường Phương là người có cả câu chuyện, cả nhà ông vốn đều không có hộ khẩu, là người sống trên thuyền, toàn bộ một nhà già trẻ gia sản đều ở trên một chiếc thuyền đánh cá, sinh hoạt ở Thái Hồ. Sau đó chính phủ ra chính sách, cho phép ngư dân Thái Hồ tự lựa chọn nơi đăng kí hộ khẩu, có thể đi Vô Tích, cũng có thể đi Tô Châu. Dượng đã sớm nhìn trúng dì, lập tức ở lại Đông Sơn. Vừa trồng cây ăn quả vừa đánh cá, hai tay cũng không buông. Cây ăn quả dựa vào ông trời ăn cơm, gặp phải không kiếm được còn phải bù vào, ông nghĩ đến trồng trà, lá trà tốt, không ít khách hàng Nhật Bản đến đây, làm cho ông lại tiếp xúc ngành trồng cây cảnh, bắt đầu dốc vốn cho ngành này. Hai mươi mấy năm qua, ông cũng coi như là người đứng đầu trong ngành này.
Bà Phương Thụ Nhân miễn cưỡng khen, không khỏi nén giận: "Cũng đẹp phết đấy."
Sân to như vậy toàn là cây giống, ngay cả chỗ có bóng râm cũng đầy cây. Trước đó dượng vui vẻ phấn chấn giới thiệu bảo bối của mình. Đường Phương cũng hào hứng nghe.
Mấy con đường phía trước đều để bonsai, phía sau mới là khu vực cây lâu năm. Đường Phương bước nhanh xuyên qua khu bonsai, đứng ở dưới cây tử đằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT