Phương Thanh đẩy người tới sát lan can cầu, dưới cầu là dòng nước sâu thẳm khiến Lý Hân thoáng hoảng sợ: “Cô, cô muốn làm gì? Tôi, tôi nói cho cô biết nhé, đây là trong trường đấy! Cô mà dám làm gì tôi, cô, cô...”
Phương Thanh bật cười, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt rõ ràng đang căng thẳng của Lý Hân: “Lá gan nhỏ như vậy mà cũng dám nhảy ra khiêu khích à? Lý Hân đúng không? Tôi không cần biết chị là ai, hay chị có lý do gì, nhưng chị nhớ kỹ cho tôi, anh ấy là bạn trai của tôi, các người hãy tránh xa ra một chút!”
Lý Hân lập tức đổi giọng, nghẹn ngào như oan ức lắm: “Tôi không hiểu cô đang nói gì, tôi chỉ đến tìm học trưởng để chuyển lời thôi, vậy mà cô lại đối xử với tôi như thế, sao mà cô nhỏ nhen quá thế?"
Phương Thanh vẫn bình tĩnh nhìn cô ta, ánh mắt như muốn nhìn xuyên vào lòng người: “Đàn chị Lý Hân, đừng tưởng giấu kỹ thì người khác không biết suy nghĩ của chị. Có thể qua mặt người khác, nhưng không qua được mắt tôi đâu. Chị nói chỉ đến truyền lời? Vậy người nhờ chị truyền lời có biết chị ôm bao nhiêu tâm tư không?”
Nghe đến đây, vẻ mặt Lý Hân cuối cùng cũng thu lại, cẩn thận liếc Phương Thanh một cái, biết hôm nay mình chẳng thể nào thu hoạch được gì.
Cô ta cúi đầu, giọng đầy không cam tâm: “Xin lỗi đàn em, vừa rồi là chị hơi bốc đồng. Chỉ là chị không dám trái lời Tư Tư, mong em hiểu cho sự khó xử của chị.”
Phương Thanh hừ lạnh, chỉ có thế thôi à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT