Ôn Ninh bật ngón tay búng nhẹ trán cô: “Lẻo mép! Anh kể em nghe những chuyện này là không muốn giữa chúng ta có hiểu lầm. Còn nữa, sau này ở trường kiểu gì em cũng sẽ gặp lại mấy người đó. Gặp được thì tránh, không tránh được thì lập tức báo cho anh, nhớ chưa?”
Phương Thanh hút một ngụm nước ngọt, hai má phồng lên, gật gật đầu: “Biết rồi, thưa ngài hội trưởng. Em đâu có ngốc, không cần anh nhắc tới từng chuyện nhỏ như thế.”
Ôn Ninh thở dài: “Chính vì em ngốc như thế, không nhắc thì bị bán lúc nào không hay...”
Phương Thanh cười khúc khích, rồi hỏi đến Tiểu Ngọc: “Sao hôm nay cậu ấy không đến?”
Ôn Ninh liếc nhìn về phía xa, cười nhạt:  “Dạo này bận, không có thời gian tới phá nữa.”
Phương Thanh khó hiểu, mấy hôm trước con nhóc đó còn suốt ngày la hét muốn phá cho hai người bọn họ phiền chết cơ mà, sao đột nhiên lại bận rộn?
Ôn Ninh nhìn cô nghiêng đầu suy nghĩ, thấy vô cùng đáng yêu, bật cười: “Ừ, anh gọi điện cho giáo viên hướng dẫn của con bé ở thủ đô, nói là dạo này nó không chuyên tâm luyện múa... Thế là cô giáo gọi nó đến mắng một trận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play