Sáng hôm sau, bác dâu đã dắt theo bà cụ Phương đi thẳng đến Quán Cơm Thanh Xuân, khí thế hừng hực như thể muốn đánh trận. Nhưng đến nơi, họ lại phát hiện quán đang đóng cửa.
Bác dâu sững người, gì vậy trời? Chẳng lẽ bọn họ biết hôm nay mình sẽ tới nên chuồn trước?
Bà cụ Phương đứng lâu chân hơi mỏi, liền chỉ bác dâu đi tìm nhà bên nhánh hai, nhưng khổ nỗi Vương Hội Chinh chưa từng tới nhà mới của họ, đâu biết họ ở đâu.
“Mẹ, hay là, mẹ con mình chờ một lát nhé?”
Bà cụ Phương nghĩ ngợi, thấy cũng được. Thế là hai người bèn ngồi chầu chực trước cửa tiệm mà đợi. Thời gian từng phút trôi qua, các cửa tiệm xung quanh đều đã mở, mà Quán Cơm Thanh Xuân thì vẫn đóng chặt.
Lúc này trời đã bắt đầu nóng gắt, bà cụ Phương bị nắng chiếu tới choáng váng cả đầu, vội gọi con dâu: “Hội Chinh à, mẹ không chịu nổi nữa, thôi về trước đi, đợi trời dịu rồi quay lại.”
Vương Hội Chinh cũng đã sớm nóng đến phát ngấy, nghe thế lập tức dìu bà cụ quay về. Nhưng không lâu sau khi họ rời đi, mẹ Phương liền tới mở quán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT