Vào ngày khai giảng của trường Nhất Trung huyện Kính Đàm, chú út tổ chức một nhóm bạn đứng ở cổng trường, lần lượt phát tờ rơi cho học sinh đi ngang qua. Trên tờ giấy đỏ in tên quán cơm, địa chỉ và các món ăn của quán.
Học sinh cầm tờ rơi đều cảm thấy mới mẻ, thi nhau nói sẽ đến xem thử.
Mười giờ sáng, quán cơm sau khi chuẩn bị xong liền đốt pháo khai trương. Khi dải lụa đỏ được vén lên, dòng chữ mạ vàng trên bảng hiệu — “Quán Cơm Thanh Xuân” — hiện ra, khiến người vây quanh không khỏi tán thưởng một tiếng "Hay!"
Vì ba Phương là cán bộ nhà nước, không thể kinh doanh riêng nên quán nhỏ này được mở dưới danh nghĩa của mẹ Phương.
Ngày đầu khai trương, người đến xem náo nhiệt thì nhiều, người ăn lại chẳng bao nhiêu. Tuy buổi trưa có khá nhiều học sinh đến nếm thử, cũng thấy cơm ngon, nhưng liên tục hai ba ngày sau, số lượng học sinh lại càng ngày càng ít.
Mợ cả thấy đồ ăn thừa thì đau lòng lắm, nhưng mỗi ngày chỉ trông cậy vào mấy người họ dọn dẹp đồ thừa, lâu dần ai cũng ăn không nổi.
Tan học, Phương Thanh đến quán tìm hiểu tình hình, cuối cùng cũng phát hiện ra vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play