Thôn bên là thôn Triệu Gia, so với thôn Lưu Gia thì dân số đông hơn, lòng người cũng đồng lòng hơn. Hai năm gần đây, trong thôn được tổ chức học tập kỹ thuật tiên tiến, thậm chí còn dựng cả nhà kính trồng rau. Mặc dù lúc đầu thất bại không ít lần, nhưng năm nay thôn Triệu Gia thu hoạch phong phú, dân chúng nếm được vị ngọt, dự định sang năm sẽ mở rộng diện tích trồng trọt. Trưởng thôn cao hứng, liên tục mấy hôm tổ chức chiếu phim, lập tức thu hút không ít thanh niên từ thôn khác đến.
Lưu Đại Bảo khoác cái áo bông rách, ngồi trên một cái ghế thấp, nước mũi chảy ròng ròng. Mấy hôm trước sau khi cãi nhau với ông nội, hắn tức giận đòi bỏ nhà ra đi. Nhưng giữa đêm khuya không có xe, bình thường lại được nuông chiều quen, đi bộ mấy cây số đã mệt đến gập cả lưng.
Đúng lúc đó, Triệu Đại Hổ ở thôn bên cạnh làm công trở về, thấy hắn run cầm cập bên vệ đường, liền đỡ về nhà. Cơm ngon nước ngọt hầu hạ vài ngày, hỏi ra mới biết là Lưu Đại Bảo ở thôn Lưu Gia, giận quá đuổi thẳng ra khỏi nhà.
Vì sao ư? Mấy năm trước tên Lưu Đại Bảo này từng trêu ghẹo vị hôn thê của hắn ta. Cô gái kia không chịu nổi lời ra tiếng vào của người ta, dứt khoát theo họ hàng đi tỉnh ngoài, hôn sự cũng hủy luôn. Trong cơn tức giận, hắn ta từng định tới thôn Lưu Gia lý luận, nhưng bị người nhà ngăn lại, đành đi làm thuê xa xứ, không ngờ hôm nay lại chạm mặt tại đây.
Lưu Đại Bảo bị đánh một trận, không nơi nương tựa, lại lên thị trấn chơi bời mấy ngày, tiền tiêu sạch bách. Muốn tìm việc làm thì chê mệt, chê lương thấp, cuối cùng vẫn phải quay về.
Nghe nói thôn Triệu Gia chiếu phim, hắn liền lẫn vào đám người, định kiếm chút gì ăn. Nhưng vừa ngồi xuống chưa bao lâu, hắn đã nhìn thấy một bóng người khiến hắn nghiến răng ken két.
“Phương... Thanh... Để xem hôm nay tao xử mày thế nào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT