Chưa bao giờ Phương Thanh nghĩ rằng, sẽ có ngày có người chủ động tìm đến nhờ cô làm gia sư, mà người đó lại không ai khác, chính là ba mẹ của cậu bé năm xưa cô từng cứu giúp.
Khi gặp lại cậu bé năm đó, Phương Thanh và cậu bé nhìn nhau thật lâu, cuối cùng cũng tìm thấy một chút quen thuộc trên gương mặt đã thay đổi ít nhiều của đối phương.
Cậu bé trước mặt đã cao lên rất nhiều, trông chừng tám, chín tuổi. Cậu nhóc đáng yêu, lanh lợi năm xưa giờ đã mang dáng dấp thanh tú của một thiếu niên. Dù không tuấn tú như Ôn Ninh, nhưng ngũ quan sắc nét, lông mày rậm, đôi mắt to, tuy ít cười nhưng lại dễ gây thiện cảm cho người nhìn.
Từ lúc bước vào nhà, cậu bé luôn im lặng, mặc cho mẹ Phương cố gắng chọc ghẹo thế nào, cậu bé cũng không biểu hiện gì. Chỉ khi Phương Thanh hỏi chuyện, cậu bé mới khẽ gật hoặc lắc đầu, thỉnh thoảng đáp lại một hai từ.
Cuối cùng là ba Phương mang ra những món đồ chơi và sách cũ của cô khi còn nhỏ để chơi cùng cậu bé, lúc ấy ba mẹ cậu bé mới bắt đầu kể rõ lý do vì sao con trai họ lại ít nói như vậy.
Ba mẹ cậu bé đều xuất thân danh giá, là con cháu các gia tộc lớn ở thủ đô. Mẹ cậu tên là Trương Đình, là giáo viên múa; ba tên là Mạnh Đình, hiện là một quân nhân. Hai người kết hôn ba năm mới sinh được đứa con này, cả nhà xem như bảo bối, nhưng cũng chính vì thế mà lại bị người khác ghen tỵ, nhòm ngó.
Nói đến đây, Trương Đình hơi ngượng ngùng vén tóc: “Thật ra chuyện nhà chúng tôi, ở thủ đô hỏi là biết ngay thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT