Sắp xếp đồ đạc xong xuôi, buổi tối hôm đó, Ôn Ninh dẫn Phương Thanh đi ăn tối rồi cùng nhau đi dạo quanh trường để tiêu thực.
Ôn Ninh nhớ lại chuyện mấy ngày gần đây, cảm thấy vẫn nên nói rõ với Phương Thanh một tiếng.
“Thanh Thanh, từ tuần sau chắc anh không thể ăn cơm cùng em được nữa.”
Phương Thanh hơi ngạc nhiên, dừng bước quay sang nhìn anh: “Sao thế? Có chuyện gì xảy ra à? Hay là lại đi thi đấu?”
Ôn Ninh đưa tay chỉnh lại chiếc mũ len trên đầu cô, nở nụ cười dịu dàng: “Không phải đâu, là anh nhờ đàn anh tìm giúp một công việc làm thêm. Giờ anh đang dạy kèm cho hai học sinh cấp ba ở địa phương. Thời gian cũng khá linh hoạt, lương ổn, chỉ là như vậy thì cuối tuần không thể đi cùng em được nữa.”
Phương Thanh thở phào nhẹ nhõm, không để tâm mà phất tay: “Em còn tưởng chuyện gì to tát chứ. Làm thêm là chuyện tốt mà, anh cứ yên tâm làm, em hoàn toàn ủng hộ anh!”
Ôn Ninh cầm tay cô bỏ vào túi áo mình, hai người tiếp tục bước chậm dọc theo bờ hồ: “Chỉ là như vậy sẽ không thể chăm sóc em nhiều được. Nếu ở hội sinh viên có chuyện gì, em cứ tìm mấy người bạn của anh, anh đã dặn họ trước rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT