Sáng sớm hôm sau, trời vừa hửng sáng, Lý Ngọc Phương đã mặt mày trắng bệch lảo đảo chạy về trường. Buổi chiều cùng ngày, Phương Thanh nhận được thông báo từ viện, chính thức hủy bỏ xử phạt trước đó, đồng thời dán thông cáo làm rõ sự thật.
Cuối cùng cũng rửa sạch được oan khuất, Phương Thanh cảm thấy bao nỗi uất nghẹn trong lòng đã được trút bỏ, cả người như được cởi bỏ gánh nặng, trở nên vui vẻ, hoạt bát hẳn lên.
Đường Tiểu Ngọc vừa uống sữa đậu nành, vừa nghiêng đầu liếc hai người trước mặt đang ngọt ngào sến súa, bất giác thấy hối hận.
Từ sau lần cùng nhau đón Trung thu, mối oán giận giữa cô ấy và Phương Thanh gần như tan biến, dần dần cũng chấp nhận chuyện hai người họ ở bên nhau. Nhưng mỗi lần nhìn thấy cảnh đó, trong lòng vẫn có chút chướng mắt nên không kìm được mà châm chọc đôi ba câu.
“Ê hai người, có thể chú ý đến cảm xúc của người xung quanh một chút không? Ở chốn đông người thế này mà cứ công khai tình tứ, không sợ ảnh hưởng tâm trạng ăn uống của người khác à?”
Đường Tiểu Ngọc chu môi, vừa nói vừa cố tình cắn mạnh vào ống hút, khiến chiếc cốc rỗng phát ra tiếng “rột rột” chói tai, rõ ràng là cố tình phá đám.
Ôn Ninh hơi cau mày: “Tiểu Ngọc, lúc đang ăn đừng tạo mấy tiếng kỳ quặc đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play