Đường Tiểu Ngọc đến một nhà hàng lớn gần bệnh viện gọi mấy món nóng rồi bảo người ta gói lại mang đến bệnh viện. Phương Thanh tỉnh lại, nhìn bàn nhỏ trước mặt bày đầy thức ăn thì hơi ngớ người: “Sao mua nhiều thế, ăn không hết đâu...”
Đường Tiểu Ngọc lườm cô một cái: “Cậu lo nhiều thế làm gì? Người ta bỏ tiền mua cho cậu ăn mà còn không vui à? Cậu bị ngốc à? Rốt cuộc ăn hay không?”
Phương Thanh được cưng chiều đến mức sững sờ, cười gật đầu liên tục: “Được được, tôi ăn! Khó có dịp cậu mời cơm, tôi nhất định phải ăn cho đã. Nhưng mà nhiều quá, tôi ăn một mình cũng chẳng vui, hai người ăn với tôi nhé?”
Đường Tiểu Ngọc chẳng khách khí gì, ngồi phịch xuống ghế, mở một hộp cơm ra liền gắp đồ ăn: “Tất nhiên là ăn rồi, đói cả ngày nay rồi...”
Ba người ăn cơm xong, Phương Thanh được theo dõi thêm một đêm nữa, sáng hôm sau thì xuất viện.
Lần này, Ôn Ninh sợ cô lại bị cảm bèn đưa áo khoác của mình cho cô quấn lên người, tự tay đưa cô về tận ký túc xá, chỉ khi thấy bạn cùng phòng ra đón cô mới yên tâm rời đi.
Vừa thấy Phương Thanh bị bọc như cái bánh tét giữa mùa thu, Vương Nam phì cười: “Trời ơi má ơi, cậu đi Bắc Cực về à? Cần thiết không vậy, quấn thế này...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT