Hơi nóng tràn ngập, mùi hoa vấn vít, gian phòng yên tĩnh đến mức không nghe thấy tiếng nước.
Liễu Mính Âm ngâm mình trong thau tắm, đem cả cơ thể vùi trong nước, làn nước ấm áp bao bọc lấy nàng, mặt nước phẳng lặng như gương. Trái ngược với sự tĩnh lặng bên ngoài, trong đầu nàng lại là một mớ hỗn loạn chưa từng có.
Nàng đã không còn nhớ rõ mình vừa rồi làm sao xuống xe, làm sao trở về đây, chỉ nhớ mình đầy thất vọng nhìn Bùi Cảnh Từ, còn hắn thì chỉ lạnh nhạt kéo rèm xe xuống, giọng điệu lạnh lẽo: “A Âm, đừng suy nghĩ lung tung.”
Miên man suy nghĩ.
Đúng là nàng đã nghĩ ngợi nhiều rồi. Sở Yên sớm muộn cũng là người một nhà với hắn, còn nàng thì là ai? Nàng dựa vào cái gì mà yêu cầu hắn vì lỗi của Sở Yên mà trách phạt người sắp trở thành thê tử của hắn?
Rất lâu, rất lâu sau — lâu đến mức Liễu Mính Âm cảm thấy mình sẽ cứ như thế mà chết chìm trong im lặng — nàng mới đột nhiên bừng tỉnh, ngồi bật dậy khiến nước văng tung tóe. Nàng dựa sống lưng bóng loáng vào thành thau, thở hổn hển từng ngụm.
Cơn gió mát phả vào mặt, khiến nàng hơi tỉnh táo lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play