Kỳ nghỉ hè bắt đầu sớm hơn dự kiến. Để tránh những rắc rối không cần thiết, Arthur đã đưa Charlotte đến Gringotts một mình để giải quyết tài sản thừa kế của cha mẹ cô bé.
“Con không thể tiêu hết tiền vào những trò nghịch ngợm của các con đâu nhé,” Arthur nói khi giúp Charlotte bước xuống từ chiếc xe đẩy của Gringotts. Charlotte vẫn còn đang choáng váng vì chuyến đi so với tàu lượn siêu tốc của Muggle thì còn “tốc độ” hơn nhiều.
Khoảnh khắc cánh cổng vòm mở ra, Charlotte có chút ngạc nhiên. Trong trí nhớ của cô, vợ chồng Garcia chỉ là những thương nhân bình thường, vậy mà không ngờ tài sản của họ lại phong phú đến vậy.
“Con choáng váng rồi sao? Công việc kinh doanh của Vincent ở thế giới Muggle rất tốt, nói thật, việc xây dựng Trang trại Hang Sóc trước đây không thể thiếu sự giúp đỡ của anh ấy đâu…” Arthur không hề ngạc nhiên chút nào. Gia đình Garcia bẩm sinh đã có đầu óc kinh doanh, hơn nữa họ không hề bài xích việc buôn bán với Muggle, nên thu nhập của họ không hề kém cạnh các gia đình quý tộc. Tuy nhiên, Charlotte lại giống mẹ cô bé hơn, một tài nữ tốt nghiệp Ravenclaw, đặc biệt là niềm yêu thích sách vở.
“Cha nghĩ số này đủ cho con dùng trong năm đầu tiên,” Arthur nắm một nắm đồng vàng, bỏ vào chiếc túi mà Molly đã chuẩn bị sẵn. “Molly đặc biệt nhắc cha không được để con tiêu hết tiền vào sách vở và những món đồ linh tinh đó, nên con chỉ có thêm mười Galleon tiền tiêu vặt thôi.” Cầm thêm một nắm nhỏ đồng vàng, Arthur cười nói.
“Cái gì! Ba Arthur, con… Con có một cuốn sách đang rất muốn mua, chỉ có mười Galleon thì con không thể mua những thứ khác được… Ví dụ như kẹo kem ngon lành…” Charlotte chắp tay trước ngực, đôi mắt hạnh xinh đẹp mang theo vẻ cầu xin nhìn Arthur.
Không một người cha nào có thể từ chối lời nũng nịu đáng yêu của con gái mình, vì vậy nhìn vẻ mặt mãn nguyện của Charlotte khi ôm chiếc túi tiền, có thể biết rằng mong muốn của cô bé đã được thuận lợi thực hiện.
…………………
Rời khỏi Gringotts, Arthur đưa Charlotte đến tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn, đó là hiệu sách lớn nhất ở Hẻm Xéo, sách vở đầy đủ các loại.
“Hứa với cha là con không được mua những cuốn sách không phù hợp với lứa tuổi của con,” Arthur cần đi mua sắm đồ gia dụng cho Molly, nên chỉ có thể để Charlotte ở lại hiệu sách trước. Ông thừa biết Charlotte bên ngoài thì ngoan ngoãn nhưng bên trong lại lanh lợi và khó chiều giống như cặp song sinh. Trước đây, ông đã không ít lần phát hiện cô bé lén lút trà trộn những cuốn sách nguy hiểm vào sách giáo khoa của các anh trai để “nhập cư trái phép”. Vài lần sau đó, Molly và Arthur đều phải dành chút thời gian để kiểm tra danh sách sách vở.
“Con hiểu rồi! Ba Arthur!” Charlotte trả lời rành mạch. Kể từ khi cặp song sinh viết thư kể cho cô bé về khu vực sách cấm ở trường, cô bé đã chuyển mục tiêu của mình. “Con thề là con sẽ chỉ mua những cuốn sách phù hợp với trẻ em!”
Chào tạm biệt Arthur, Charlotte nhanh chóng tìm đến khu thảo dược học theo bảng hiệu của tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn. Gần đây, việc nghiên cứu phát triển bánh quy biến hình của họ không mấy thuận lợi, cô bé muốn thử thay đổi nguyên liệu.
“《Bách khoa toàn thư về các loại thảo dược có tác dụng kỳ lạ và cách xử lý》…” Ngón tay lướt qua từng cuốn sách, Charlotte dừng lại sau khi tìm thấy cuốn mình muốn và rút nó ra. “Chín Galleon! May mà đã đòi thêm tiền tiêu vặt.”
Những cuốn sách có mục đích đặc biệt như thế này vẫn cần phải tránh để Arthur phát hiện. Sau khi tìm được sách, Charlotte liền thanh toán tiền, còn nhờ người quản lý cẩn thận gói lại.
Thanh toán xong, Charlotte tiếp tục “săn tìm kho báu” ở tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn. Cô bé lấy bút lông chim ghi lại những cuốn sách muốn mua vào cuốn sổ nhỏ mang theo để tính toán lần sau sẽ ghé tiệm sách cũ xem sao. Mặc dù đột nhiên có một khoản tiền lớn, nhưng Charlotte, được giáo dục tiết kiệm từ nhỏ, sẽ không trở thành một cô bé tiêu tiền hoang phí.
…………………
Trở về từ Hẻm Xéo, sau khi đưa cho Ron món đồ chơi nhỏ mua từ Cửa hàng Trò đùa Pháp thuật Nhảy nhót, đưa dây buộc tóc mua ở quán hàng rong cho Ginny và tặng Molly một cuốn 《Ma thuật thực dụng cho nữ chủ gia đình bản thứ hai》 mà bà luôn muốn, Charlotte liền lao vào phòng để tận hưởng thế giới sách vở của mình. (Món quà của Arthur là cùng con gái ăn hai viên kem.)
Vừa đọc sách vừa ghi lại những loại thảo dược có thể hữu ích, một lát sau nghe thấy tiếng động, Charlotte dừng lại, nhìn ra ngoài cửa sổ phòng. Cô bé vẫn có thể thấy Ginny và Ron đang cưỡi cây chổi cũ trong nhà bay lượn.
“Có lẽ có thể mua một cây chổi…” Nghĩ đến việc cặp song sinh gia nhập đội Quidditch của Gryffindor, tin tức phàn nàn về những cây chổi cũ kỹ của trường đến tai cô bé ngày càng nhiều, Charlotte cắn chiếc bút lông chim bạc hà, nhìn nhìn chiếc túi tiền trên bàn.
“Họ chắc sẽ không nhận đâu…” Những đứa trẻ nhà Weasley khá nhạy cảm về tiền bạc. Họ không đến mức tự ti vì sự nghèo khó của mình, nhưng cũng không dễ dàng chấp nhận những món quà không phù hợp. Charlotte cũng không muốn làm họ khó chịu.
“Thôi thì để họ tự kiếm tiền mà mua đi!” Những phát minh nhỏ của họ ở trường học đặc biệt được yêu thích, điều này khiến cặp song sinh bắt đầu tận hưởng niềm vui kiếm tiền. Nếu có thể phát triển thêm nhiều thứ thú vị, họ có thể tăng thêm thu nhập.
Trong chớp mắt, tuần thứ ba của tháng Sáu đã đến, đây là kỳ nghỉ hè trước khi Charlotte nhập học.
……………
“Char yêu dấu, dậy đi!” Sáng sớm 8 giờ, Fred như thường lệ không gõ cửa mà mở thẳng phòng của Charlotte và Ginny.
“Fred, anh không thể xông vào phòng của phụ nữ như vậy!” Ginny kêu lên một tiếng, giận dữ hét vào mặt anh trai.
“Phụ nữ? Ở đâu?” George bước vào, mạnh mẽ xoa xoa mái tóc bù xù mới tỉnh ngủ của Ginny.
“Các anh không thể như vậy được, Charlotte và em đều đã lớn rồi!” Nhìn Fred kéo rèm giường của Charlotte ra, Ginny tức giận nói. Hai người anh của cô bé quá vô tư, cô thật không hiểu tại sao Charlotte có thể chịu đựng được họ.
“Char, dậy đi… Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm…” Fred véo chiếc mũi nhỏ nhắn của Charlotte, nhìn cô bé vì khó thở mà bất đắc dĩ mở mắt.
“Fred, George… Cho em ngủ thêm một chút đi, hôm qua chúng ta chơi quá muộn rồi…” Hôm qua, sau khi đón các anh trai từ trường về, họ đã chơi đùa ở phòng khách đến tận khuya. Cô cảm thấy mình vừa mới ngủ thì đã bị gọi dậy.
Duỗi tay kéo Fred đang ở gần mình xuống giường, Charlotte vỗ vỗ vị trí bên cạnh. “Ngủ đi…” Không nhìn thấy vệt đỏ ửng trên mặt thiếu niên, Charlotte lật người tiếp tục trở lại giấc mơ đẹp.
George liếc nhìn người anh em thân thiết nhất của mình, hừ một tiếng, kéo cổ áo của Fred ra, duỗi tay đắp chăn cẩn thận cho Charlotte. “Ngủ đi, Char của bọn anh.” Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc vàng rối tung ngoài chăn, George khẽ dỗ dành.
Fred sờ sờ mũi, có chút tình cảm anh và George đều ngầm hiểu nhưng không nói ra. Họ cũng đã đạt được sự đồng thuận là sẽ đợi Charlotte lớn hơn, nhưng tâm tư của thiếu niên luôn không thể kìm nén được. Sự thân thiết ngoài ý muốn với Charlotte khiến anh đỏ mặt không thôi, không còn vẻ nghịch ngợm thường ngày.
…………………..
Sau khi cặp song sinh rời khỏi phòng, Charlotte ngủ rất ngon, mãi cho đến gần 10 giờ mới mãn nguyện tỉnh dậy. Vừa mở mắt cô bé đã nhìn thấy Ginny đang chải tóc trên chiếc giường khác.
“Chị vừa mơ thấy Fred và George đến gọi chị dậy.” Với sự mơ màng của người mới tỉnh ngủ, Charlotte gãi đầu, cô bé luôn cảm thấy trong giấc mơ vẫn ngửi thấy mùi kẹo trên người cặp song sinh.
“Họ đúng là đã đến thật.” Ginny đảo mắt, phàn nàn với Charlotte về việc các anh trai không hiểu phong tình, hơn nữa nghiêm khắc yêu cầu Charlotte phải ngăn chặn cặp song sinh không được xông vào phòng con gái nữa.
Tuy nhiên, sau này vào buổi tối, Charlotte bị cặp song sinh lấy cớ học tập để kéo cô bé đến phòng ngủ của họ để “thực hiện” các phát minh nhỏ của họ. Ginny nhìn chiếc giường của Charlotte trống không suốt cả kỳ nghỉ hè, cảm thấy Charlotte quá nuông chiều cặp song sinh, thật sự là hết cách!
Đương nhiên, rất lâu sau này khi Charlotte trở thành phu nhân Weasley, mối quan hệ của cô và Ginny còn tốt hơn cả khi làm chị em, đó là câu chuyện sau này.
…………………….
Nói vậy là thay đổi được nguyên tác một trong hai anh em song sinh ra đi rồi nhỉ, điều đáng mừng nhất trong chương này đấy, vẫn bỏ qua sự bất hợp lý nhé, coi như phương Tây họ yêu sớm thành quen không giống quan điểm bên mình đi, mà bọn trẻ con giờ cũng yêu đương sớm lắm =)))
P/S: Trừ từ “bố”, xưng hô hơi không quá hợp với bối cảnh, thì “cha” hay “ba” tui đều sẽ sử dụng nhé, tui nghĩ tui sẽ không thống nhất xưng hô đâu, tại thấy cả hai từ đều hợp, vậy dùng linh hoạt cho đỡ nhàm chán chứ nhỉ =))))
Với cả, tui không biết rõ lắm tên các địa danh trong Harry Potter, Hẻm Xéo thì biết nhưng tên cửa hàng trong đó lại không rõ, nên nếu tui dịch sai hoặc nhầm tên thì mong các babie sửa giúp tui nhé