Hương vị của đồ ăn lẫn lộn cùng với mùi khói lửa đời thường lan khắp nơi cắm trại, đâu đâu cũng là tiếng cười nói rộn rã, còn có không ít trẻ con vui vẻ chạy tới chạy lui.
Trương Nguyên và mấy người kia đã bắt đầu trải thảm ra chơi trò chơi.
Tiêu Dã cảm thấy bây giờ điều mình nên làm nhất chính là: tránh xa Quý Nam Tinh một chút. Hắn vừa mới ý thức được cái tâm tư cầm thú của mình, giờ rút lui vẫn còn kịp bóp tắt nó.
Nhưng mà, vừa nhìn thấy Quý Nam Tinh, tâm tư cầm thú còn chưa bóp xong thì cái ý định rời xa đã tự bóp chết trước rồi.
Quý Nam Tinh nhạy cảm như vậy, tuy rất giỏi bắt quỷ, nhưng trong các mối quan hệ với người khác thì lại quá bị động. Hắn khó khăn lắm mới kéo cậu ấy ra khỏi cái vỏ bọc lạnh lẽo ấy, nếu bây giờ rời xa cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ buồn lắm.
Huống hồ hôm nay là do hắn rủ Quý Nam Tinh đi cắm trại, nếu giờ quay ra lạnh nhạt, không nói chuyện, không đáp lời, vậy Quý Nam Tinh còn phải tủi thân cỡ nào chứ.
Chỉ mới tưởng tượng cảnh Quý Nam Tinh cô đơn một mình vì bị hắn xa lánh, Tiêu Dã đã lập tức lắc đầu: Không được! Việc mình nảy sinh tâm tư không nên có đã là sai rồi, nếu còn khiến người ta phải buồn, thì sai lại càng thêm sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT