Quý Nam Tinh vừa nói xong, suýt chút nữa dọa Tiêu Dã sợ chết khiếp. Bị người theo dõi chuyện này đâu phải trò đùa!
Đồng tử Tiêu Dã lập tức co rút lại: “Theo dõi cậu?! Cậu nói rõ cho tôi xem, anh ta theo dõi cậu làm gì? Muốn bắt cóc à? Không được, tôi gọi cho lão Mạc ngay, để người nhà cậu cử vệ sĩ đến đón!”
Quý Nam Tinh đè tay hắn lại khi Tiêu Dã định cầm điện thoại: “Trên người anh ta có sát khí, không biết có phải đang nhịn cái gì tà môn hay không, nhưng cũng chưa đến mức điên cuồng mất lý trí. Hôm nay gặp tôi chắc cũng chỉ là tình cờ, rủ đi ăn cơm có lẽ là nhất thời nổi hứng thử xem thôi. Cậu vừa nhắc tới tên anh cậu, anh ta đã sợ chạy mất rồi, vậy là ít nhất anh ta cũng không dám hành động liều lĩnh.”
Tiền và quyền vốn là hai khái niệm khác nhau. Nhà Quý Nam Tinh có tiền, cũng quen biết vài người có máu mặt, nhưng chỉ thế thì chưa đủ khiến người khác phải kiêng dè. Ngược lại, như nhà Tiêu Dã kiểu gia đình có thực quyền trong tay mới là điều khiến người ta không dám động vào.
Cát Kỳ kia trên người đúng là có thứ gì đó rất kỳ quái. Nếu là bị âm hồn bám theo thì còn dễ xử lý, nhưng anh ta bên người lại chẳng có hồn phách nào đi theo cả. Vậy mới sợ anh ta có năng lực gì đó tà môn hại người mà không thể để người khác biết được.
Nếu là âm vật thì Quý Nam Tinh cũng chẳng ngại, bởi vì người trong nhà cậu đều có bùa hộ thân, mấy thứ âm tà bình thường căn bản không tới gần nổi.
Chỉ sợ đối phương dám ra tay trực tiếp, mà cậu thì cũng không thể lúc nào cũng giữ cảnh giác cao độ. Phòng được nhất thời, chứ sao phòng được cả đời?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT