Trương Nguyên không biết Quý Nam Tinh chính là người phát hiện thi thể và gọi báo cảnh sát, cậu ta còn cùng mấy người bạn nhỏ tám chuyện vụ này rất nhiệt tình.
Trương Nguyên biết rõ vậy là vì ba cậu ta chính là người phụ trách vụ án. Nạn nhân bị đâm chết giữa đêm, hung thủ chưa bị bắt, ảnh hưởng quá xấu, nên vụ này rơi đúng vào tay ba cậu ta.
Ba cậu ta nhận điện thoại nửa đêm rồi đi xử lý, sáng sớm mới về, vì nghe ông ấy kể vụ án nên sáng nay Trương Nguyên mới tới trễ.
Trương Nguyên nói: “Ban đầu nghi phạm rõ ràng lắm. Ông cụ có mâu thuẫn với một thanh niên mấy ngày nay, chuyện làm ầm tới mức cả khu đều biết. Người chết rồi, người có xích mích với nạn nhân đương nhiên bị nghi đầu tiên. Nhưng cảnh sát điều tra thì phát hiện mấy hôm nay người đó bị ông cụ làm ầm tới mức không ngủ nổi, bực quá liền ngủ lại ở công ty, căn bản không về nhà luôn.”
Tiêu Dã: “Cảm giác hung thủ chắc chắn là người trong tiểu khu, bị ông cụ tra tấn đến chịu hết nổi nên mới cực đoan. Nửa đêm trong khu nhà gõ chiêng, chắc có nhiều người thấy ông cụ chết là khoái.”
Quách Xán, đang hí hoáy viết bài, cũng chen vào: “Khu học ở ngay gần trường, nhiều người thuê nhà ở đây là để con ngủ thêm được chút mà ôn thi đại học. Mà ông cụ khua chiêng gõ trống thế, bị đâm cũng là đáng, chẳng biết có phải phụ huynh lớp 12 nào bị dồn đến phát điên làm không nữa.”
Trương Nguyên rút khăn giấy lau miệng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT