Sau một ngày không có bạn cùng bàn, tan học vừa xong Tiêu Dã đã cầm sách bài tập chạy thẳng đến nhà Quý Nam Tinh. Bài tập là ghi chép lại những gì trên bảng, tuy có thể trực tiếp chụp ảnh gửi cho Quý Nam Tinh, nhưng không tận mắt nhìn thấy thì Tiêu Dã vẫn cảm thấy không yên tâm.
Chỉ là nhìn hai người đi cùng bên cạnh, Tiêu Dã hết nói nổi: “Mấy người tới làm gì?”
Trương Nguyên đeo cặp lệch vai, tay cầm một bó hoa, nhướng mày đầy vẻ đương nhiên: “Tôi là anh em của cậu đúng không, cậu ấy thì là người nhà nhờ cậu xem như em trai mà chăm sóc đúng không, chúng ta lại còn là bạn cùng lớp. Với ba thân phận này, chẳng lẽ không xứng đáng để tôi tự mình tới thăm hỏi một chút à?”
Tiêu Dã trừng mắt liếc cậu ta, lại quay sang nhìn Trần Thập Nhất.
Trần Thập Nhất ôm một giỏ hoa quả được gói gém đẹp đẽ, hai má lúm đồng tiền lộ ra, im lặng không nói gì cả.
Tiêu Dã nhắm mắt lại đầy bực bội hai người này nhìn sao cũng thấy phiền phức.
Nhận được tin nhắn trả lời từ Quý Nam Tinh, Tiêu Dã mới dẫn theo hai người đi tới thang máy. Hắn vốn đã biết là tòa nhà nào, thang máy nào, thậm chí tầng mấy cũng rõ, vì lần trước đã thấy Quý Nam Tinh lên. Nhưng nếu người ta không đồng ý mà mình cứ xông thẳng lên thì thật bất lịch sự, dù gì cũng phải nhắn WeChat một tiếng trước.
Người đã đến dưới lầu, lại còn kéo theo cả Trần Thập Nhất và Trương Nguyên, nếu Quý Nam Tinh mà từ chối thì đúng là khó xử thật. Gửi xong tin nhắn WeChat, Quý Nam Tinh nhìn về phía Tạ Phán Nhi: “Tiêu Dã nói cậu ấy sắp lên rồi.”
Tạ Phán Nhi đang ôm iPad chơi game a một tiếng: “Cậu ta tới làm gì chứ, ván này tôi còn chưa chơi xong.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT